CHƯƠNG 406: HAI NGƯỜI (10)
Mua xe xong cũng đã sắp đến mười một giờ,Chu Ngọc Lâm gọi điện thoại nói anh ta đã dẫn người đến cơ sở. Diệp Lăng Thiên nhanh chóng lái xe đưa Lý Vũ Hân trở về công ty thực phẩm, sau đó tự mình lái xe đến cơ sở huấn luyện.
Trong căn cứ rất náo nhiệt, người của bộ phận hậu cần đang vận chuyển đồ đạc ở bên trong, mặt khác bao gồm các đầu bếp cái gì đó đều được kéo đến. Diệp Lăng Thiên nhìn Chu Ngọc Lâm cùng với mười quân nhân xuất ngũ đã được lựa chọn tốt, tất cả đều đã thay đồ huấn luyện xong xuôi, cười cười, sau đó kêu mọi người đi vào trong một phòng họp lớn ở bên trong, tổ chức một cuộc họp với tất cả mọi người, giải thích cho mọi người nghe tình huống của công ty, chế độ cùng với mục đích và yêu cầu của việc huấn luyện.
Sau khi ăn cơm trưa qua đi, nghỉ ngơi khoảng hai tiếng đồng hồ rồi Diệp Lăng Thiên cũng tự mình thay một bộ đồng phục huấn luyện bắt đầu tự mình huấn luyện mười một người bao gồm cả Chu Ngọc Lâm ở trên sân tập. Nội dung huấn luyện của anh rất nghiêm khắc, vô cùng nghiêm khắc, những người đã xuất ngũ mười mấy năm đều có chút chịu đựng không nổi nhưng mà Diệp Lăng Thiên cũng không quan tâm nhiều như vậy, những người này vô cùng mệt mỏi nhưng mà cũng không có ai dám làm càn, dù sao thì uy tín của Diệp Lăng Thiên đàn đặt ở đó, bọn họ cũng không dám đắc tội với Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên huấn luyện xuyên suốt đến 5:30 chiều, dù sao thì đây cũng là đi làm không phải là làm binh, cho nên thời gian huấn luyện mỗi ngày của Diệp Lăng Thiên cũng chỉ từ 8:30 sáng đến 5:30 chiều, vẫn là thời gian làm việc và nghỉ ngơi như bình thường, vừa đến 5:30 thì tất cả mọi người giống như một đống bùn nhão ngã ngồi ở trên mặt đất.
“Cậu đi qua đây.” Diệp Lăng Thiên nói, sau đó dẫn Chu Ngọc Lâm đi đến bên cạnh xe của mình rồi lại đưa chìa khóa xe cho Chu Ngọc Lâm rồi nói: “Lái xe đưa tôi đến một nơi đi.”
“Sau này chiếc xe này sẽ là của cậu.” Sau khi ngồi lên xe Diệp Lăng Thiên nói với Chu Ngọc Lâm.
“Hả?” Chu Ngọc Lâm cho là mình đã nghe lầm.
“Ở nơi này có chút hẻo lánh, sau này có lẽ là có rất nhiều chuyện cần cậu phải thường xuyên đến công ty hoặc là đến đơn vị, không có xe cũng không tiện. Mặc dù là công ty có bổ sung một chiếc xe buýt cùng với một chiếc xe thương vụ, nhưng mà cái đó không thích hợp cho cậu sử dụng, chiếc xe này là để cho cậu, mỗi tháng công ty sẽ thanh toán tiền xăng cho cậu.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
Chu Ngọc Lâm nghe xong, lúc này hai mắt tỏa sáng, cười khúc khích.
Đối với đàn ông mà nói xe hơi mãi mãi là một ước mơ.
Diệp Lăng Thiên kêu Chu Ngọc Lâm lái xe đến công ty thực phẩm rồi gọi cho Lý Vũ Hân, sau đó để Chu Ngọc Lâm trực tiếp lái xe đến thành phố ô tô, sau đó Diệp Lăng Thiên với Lý Vũ Hân tự mình lái xe mới trở về nhà, chỉ có điều là xe của Lý Vũ Hân vẫn còn chưa được đăng ký.
Xe tốt rốt cuộc vẫn là xe tốt, một chiếc xe có giá trị hơn ba tỷ không thể so sánh với chiếc xe có giá trị ba trăm triệu trước đây của Diệp Lăng Thiên, mức độ tiện nghi của nó cũng khá hơn rất nhiều. Nói thật thì Diệp Lăng Thiên cũng thích chiếc xe này, dù sao thì lúc nãy cũng đã nói rồi, xe là vật yêu thích của mỗi một người đàn ông, không có người đàn ông nào mà không thích xe, giống như là không có người phụ nữ nào không thích giày dép quần áo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!