CHƯƠNG 371: KHÔNG GẢ ĐI ĐƯỢC THÌ NHỜ CẬY VÀO ANH (3)
Diệp Lăng Thiên nghe thấy Lý Yến nói vậy, anh nhìn sang Lý Vũ Hân ở bên cạnh một cách ái ngại, sau đó nói: “Không sao, tôi đã giải quyết xong rồi.”
“Giải quyết rồi thì tốt, sau này gặp phải chuyện như vậy tốt nhất anh đừng có ra tay, tránh lại gây ra rắc rối, anh cứ gọi cho tôi, nếu có thời gian tôi sẽ đích thân đến, còn không thì tôi sẽ cho người qua. Để tôi đi giải quyết sẽ tốt hơn anh nhiều, cho dù tôi có đánh người thì cũng không phạm pháp.” Lý Yến trượng nghĩa nói.
“Được.”
“Được rồi, anh không sao là được, làm tôi lo lắng phí công, tôi còn có chút việc bận đã. Đợi khi nào giải quyết xong vụ án này tôi sẽ đến cửa hàng của anh, anh mời tôi uống rượu, làm tổn hại thanh danh của tôi, suy cho cùng cũng phải bồi thường cho tôi một chút chứ.” Lý Yến cười cười nói nói, sau đó cúp máy.
“Bây giờ anh thân thiết với cô ấy nhỉ?” Đợi đến khi Diệp Lăng Thiên cúp máy, Lý Vũ Hân mới nhàn nhạt lên tiếng hỏi một câu.
“Ừ, bạn bè thôi, cô ấy đã giúp tôi không ít chuyện, hơn nữa, lãnh đạo của tôi trong quân đội và cha của Lý Yến là đồng đội cũ, quan hệ rất thân thiết, vậy nên thời gian gần đây có thường xuyên qua lại.”
“Tôi không phải ai quan trọng với anh, anh thân thiết với ai không cần phải giải thích với tôi.” Lý Vũ Hân nói, tuy cô nói rằng không cần giải thích với cô, nhưng trong lời nói lại có chút ghen tị.
Diệp Lăng Thiên cười, không nói thêm gì nữa.
Tâm trạng Lý Vũ Hân rất không tốt, cũng không nói gì thêm, mà chỉ thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Diệp Lăng Thiên đưa Lý Vũ Hân đến bệnh viện, sau đó lên tầng, Hứa Hiểu Tinh đang trông ông Lý Tiên Nguyên hôn mê trong phòng bệnh.
“Sao rồi? Hai người không sao chứ?” Hứa Hiểu Tinh thấy Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân bước vào liền vội vàng hỏi.
“Không sao, một lũ ngu thôi mà.” Lý Vũ Hân dửng dưng buông ra một câu đánh giá. Nếu như đúng như lời Lý Vũ Hân nói, thì mấy tên đó quả thực xứng đáng là đồ ngu.
Lý Vũ Hân bước đến bên cạnh cha mình, nhìn ông một lúc, rất lâu sau đó cô mới lên tiếng: “Tôi vào nhà vệ sinh một chút.”
“Rốt cuộc có chuyện gì thế? Tôi lo chết đi được.” Hứa Hiểu Tinh vội vàng hỏi han Diệp Lăng Thiên.
“Không sao, mâu thuẫn trong nội bộ công ty họ ấy mà, bọn họ cũng chỉ mạnh miệng thôi, chứ vẫn không có gan dám làm gì cô ấy, không cần lo lắng, cô ấy… bây giờ có thể tự xử lý tốt chuyện của mình rồi.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên thở dài nói.
Hứa Hiểu Tinh sững sờ một hồi, sau đó cô hiểu được ý của Diệp Lăng Thiên, cô liền gọi Diệp Lăng Thiên ra khỏi phòng bệnh rồi hỏi: “Công ty họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Tập đoàn có khả năng phá sản, cô ấy đã gom toàn bộ tài sản trong nhà, kể cả nhà riêng xe riêng của mình mang ra thế chấp ngân hàng, cô ấy rất có thể sẽ mất tất cả. Chuyện này không quan trọng, mất tiền có thể kiếm lại được, chỉ là, bây giờ cô ấy đã trở nên rất kiên cường, quá kiên cường ấy, cô ấy muốn một mình chống đỡ cả gia đình và tập đoàn, áp lực đè lên cô ấy quá lớn, đây chính là áp lực mà cô ấy tự tạo cho mình, trở nên kiên cường là tốt, nhưng nếu mạnh mẽ quá mức thì có lúc có thể sẽ…, gần đây tôi rất bận, cô có thời gian thì cố gắng đến bầu bạn với cô ấy nhé.” Diệp Lăng Thiên nói với Hứa Hiểu Tinh.
“Tôi hiểu ý anh, tôi sẽ cố hết sức khuyên bảo cô ấy.” Hứa Hiểu Tinh cũng thở dài, gật đầu nói.
“Vậy thì được, tôi đi trước đây, có chuyện gì thì gọi cho tôi nhé.” Diệp Lăng Thiên không nói thêm nữa, trực tiếp rời khỏi bệnh viện.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!