Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 315: CHỊ DÂU (2)

“Chị và anh em thật sự không thể ư? Em có thể nhìn ra, anh ấy thích chị mà, em nói thật đó.” Diệp Sương níu kéo lần cuối cùng.

“Được rồi, sau này chúng ta đừng nhắc đến tên anh ta nữa, đi thôi, chị dẫn em đi mua đồ, em nói đi, em muốn mua nhãn hiệu nào? Anh ấy cho em bao nhiêu tiền?” Hứa Hiểu Tinh nghe Diệp Sương nói vậy thì vành mắt đỏ lên, nhưng cô cố nén nước mắt rồi mỉm cười hỏi.

“Em không biết, anh ấy đưa cho một tấm thẻ, nói trong này có rất nhiều tiền, đủ để em mua đồ, rồi bảo em tự đi mua.”

“Được, vậy hôm nay chúng ta sẽ tiêu hết tiền anh ấy, không chừa lại một cắc, để anh ấy khóc mới thôi.” Hứa Hiểu Tinh cười nói, rồi kéo Diệp Sương đi tới trung tâm thương mại.

Mặc dù việc kinh doanh ngày chủ nhật không thể so với ngày thứ bảy, nhưng cũng tốt hơn ngày thường một chút, quan trọng nhất là việc kinh doanh vào ngày thứ bảy chủ nhật không sa sút lắm, cũng không khá hơn ngày bình thường, về cơ bản ngày bình thường sẽ tập trung kinh doanh vào buổi tối, còn thứ bảy chủ nhật thì khách sẽ tới liên tục trong cả ngày.

Lúc hơn mười một giờ, Diệp Lăng Thiên đang ngồi trong phòng làm việc của mình để suy nghĩ mấy kế sách, thì Lý Yến mặc đồ cảnh sát đi thẳng vào trong, rồi hỏi anh: “Anh ăn cơm chưa?”

“Chưa.”

“Vậy anh tới đây, uống cùng tôi một chút.” Lý Yến liền nói thẳng với Diệp Lăng Thiên.

“Cô điên rồi à, trưa nắng mà uống rượu làm gì?”

“Vậy anh cùng tôi ăn chút gì đó được không?” Lý Yến nói xong thì đi ra ngoài.

Diệp Lăng Thiên thấy mình cũng không có chuyện làm nên cũng đi ra ngoài, tới chỗ Lý Yến đang ngồi, rồi hỏi: “Cô muốn ăn gì thì tự gọi đi.”

Nói xong anh đưa thực đơn và bút ở trên kệ bên cạnh cho Lý Yến.

Lý Yến cũng không khách sáo, nhận lấy cây bút rồi liên tục gọi món, sau đó nói với Diệp Lăng Thiên: “Chỉ nhiêu đó thôi, nếu không đủ tôi sẽ gọi thêm.”

Diệp Lăng Thiên liếc nhìn tờ thực đơn, thấy bên cột bia viết con số năm thì mắng: “Cô điên rồi à, cô thật sự uống nhiều bia như thế?”

“Anh quản tôi được à? Hôm nay anh không cần trả tiền, mà tôi sẽ tự trả, phục vụ.” Lý Yến nói xong thì giành lấy tờ thực đơn đưa cho phục vụ.

“Cậu đổi cho cô ấy thành ba chai bia.” Diệp Lăng Thiên nói thẳng với nhân viên.

“Này này này, anh làm ông chủ mà kinh doanh thế à? Uống bia cũng phải giới hạn sao?” Lý Yến rất bất mãn.

“Cô đang mặc đồ cảnh sát, nếu cô uống say rồi gây rối ở đây sẽ ảnh hưởng đến việc làm ăn của tôi. Nào nói đi, cô tới đây làm gì?” Diệp Lăng Thiên không hề khách khí nói.

“Tôi tới tìm anh để uống rượu. Vụ án đã được phá rồi, giờ đang tiến hành theo trình tự tư pháp, hôm nay thành phố tặng bằng khen hạng ba tập thể cho chúng tôi, tôi còn giành được huy chương danh dự cá nhân, ngoài ra, bọn họ còn thưởng cho tôi ba mươi triệu tiền mặt, do chính cục trưởng Vương trao tặng.” Lý Yến nói.

“Đây là chuyện tốt.”

“Tốt con khỉ mốc.” Lý Yến không hề có chút thục nữ mắng, nhưng hành động này rất phù hợp với tính cách của cô.

“Anh biết không, lúc lên sân khấu nhận giải, tôi thật sự rất xấu hổ, đến khi phát biểu cảm nghĩ về những khen thưởng này, tôi suýt bị chính mình làm cho buồn nôn, trước giờ tôi chưa từng cảm thấy mình vô liêm sỉ như vậy. Rõ ràng mấy công lao này đều thuộc về anh, chứ không liên quan đến tôi, nhưng tôi lại ôm hết những công lao này lên người mình. Nếu không có anh, lần này tôi không phải đi lên đó phát biểu cảm nghĩ về việc khen thưởng, mà là đi nộp đơn từ chức.”

“Cô vì chuyện này mà tâm trạng không vui, nên muốn uống bia?” Diệp Lăng Thiên cười hỏi.

“Anh cười cái gì, chuyện này đều tại anh đấy.” Lý Yến thấy Diệp Lăng Thiên cười thì tức không có chỗ phát tiết.

“Chuyện này liên quan gì đến tôi.”

“Sao lại không liên quan? Rõ ràng đây là công lao của anh, anh giúp cảnh sát chúng tôi phá được vụ án lớn như thế, đáng lý người lên sân khấu nhận khen thưởng, rồi phát biểu cảm nghĩ là anh mới đúng, anh dựa vào điều gì mà bảo tôi lên? Nếu không tại anh, tôi sẽ xấu hổ đến thế à? Bên dưới có rất nhiều người nhìn chằm chằm tôi, tôi thật sự muốn đào một lỗ để chui xuống.” Lý Yến không ngừng mắng chửi.

“Vụ án được phá nhanh thế à?” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt hỏi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!