CHƯƠNG 273: SỰ LÚNG TÚNG CỦA LÝ VŨ HÂN (3)
“Hai mươi lăm triệu? Anh điên rồi, anh tốn nhiều tiền như vậy chỉ để mua một chiếc bút máy sao?” Hứa Hiểu Tinh bỗng nhiên cầm bút mở to hai mắt nhìn Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên ngẩn người, kinh ngạc hỏi: “Sao cô biết?”
“Anh thật là, tặng quà cho người khác nhưng lại không bóc giá tiền ra.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói, trong lời nói còn có vị chua chua, cô nhìn thấy Diệp Lăng Thiên tặng bút đắt tiền như thế cho Hứa Hiểu Tinh thì trong lòng không khỏi tức giận.
Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nhìn, đúng là dưới hộp có dán giá tiền.
Diệp Lăng Thiên có chút xấu hổ nói: “Không phải là hai mươi lăm triệu đâu, đã được giảm giá năm phần trăm. Tôi chỉ tặng bút cho cô nên không cần để ý đến giá cả, nó chỉ là một chiếc bút mà thôi.”
“Quá đắt, anh cầm lại đi, anh tặng quà cho tôi thì đó đã là món quà lớn nhất rồi, một chiếc bút hai mươi lăm triệu, quá lãng phí, thật sự không cần thiết.” Hứa Hiểu Tinh lại đẩy về phía anh, nhưng trong lòng vô cùng vui vẻ.
“Cậu đúng là, người ta bằng lòng mua quà tặng cậu mà cậu còn từ chối, dù sao người ta cũng là ông chủ, còn để ý mấy chục triệu này sao? Cậu nhận đi rồi còn ăn.”
Lý Vũ Hân nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh từ chối thì trong lòng không khỏi bực bội nên nói thẳng, sau đó bắt đầu cúi đầu ăn, trong lòng giống như có ngọn lửa thiêu đốt vậy, mặc kệ là nhìn Diệp Lăng Thiên hay là Hứa Hiểu Tinh thì cũng cảm thấy không vừa mắt, nhất là Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân nhưng không nói gì thêm.
“Cảm ơn anh, Lăng Thiên, đây là món quà tốt nhất mà tôi nhận được.” Hứa Hiểu Tinh đỏ mặt liếc mắt với Diệp Lăng Thiên.
“Cậu nói vậy thì tớ không thích nghe chút nào, không phải chỉ có hai mươi lăm triệu sao, làm cho cậu cảm động như thế? Cậu mở quà tặng của tớ ra xem? Tớ cố ý nói người ta mang nước hoa cao cấp của nước D về đây, cậu có biết một chai nhỏ này bao nhiêu tiền không? Tớ nói cho cậu biết, nó gấp mấy lần hai mươi lăm triệu.”
Lý Vũ Hân nghe Hứa Hiểu Tinh liếc mắt đưa tình với Diệp Lăng Thiên thì lửa giận không nhịn được bùng nổ, cô đập bàn, vô cùng kích động nói.
Sự kích động khó hiểu đó của cô làm cho Diệp Lăng Thiên và Hứa Hiểu Tinh vô cùng kinh ngạc, không thể hiểu được.
Lý Vũ Hân cũng nhận ra được sự kích động của mình nên lập tức đỏ mặt, xấu hổ nói: “Tớ chỉ đùa một chút, ăn đi.”
Hứa Hiểu Tinh nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó nhỏ giọng hỏi Lý Vũ Hân: “Vũ Hân, có phải gần đây cậu đi làm quá áp lực cho nên cảm xúc cũng thay đổi hay không? Rốt cuộc cậu sao vậy?”
“Không có, khá tốt, bây giờ tớ là trợ lý của chủ tịch, tương đương với thư ký cấp cao của ba tớ, ngoại trừ đi họp với ba tớ thì chẳng làm gì cả, cả ngày xem phim ở trong văn phòng, nhàn nhã không miêu tả được, tớ là người rảnh rỗi nhất toàn bộ tập đoàn, nhận tiền lương nhưng không cần làm việc, trên thế giới này làm gì có chuyện gì tốt hơn như thế.” Lý Vũ Hân cười lạnh nói, ai cũng nghe ra được cô cố ý nói như thế.
“Ba cô đến Châu Âu một chuyến, hạng mục bên kia thế nào?” Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân, sau đó hỏi.
“Coi như là thành công, ông ấy mời mấy Việt Kiều giúp đỡ, nói chuyện với chính phủ địa phương và mấy tập đoàn tài chính, đối phương đã đồng ý, chỉ cần chúng tôi đầu tư thêm ba trăm triệu đôla Mỹ thì sẽ bật đèn xanh cho chúng tôi, hơn nữa có thể bảo đảm quyền lợi đầu tư cho chúng tôi.”
“Ba trăm triệu đôla Mỹ?” Diệp Lăng Thiên nghe vậy thì nhíu mày.
“Đúng vậy, ba trăm triệu đôla Mỹ. Đây là con số trên trời, vậy mà ba tôi lại đồng ý.” Lý Vũ Hân cười khổ gật đầu.
“Tập đoàn của cô lấy số tiền lớn như vậy ở đâu ra? Cho dù có được số tiền lớn như vậy thì những người khác đồng ý đầu tư hạng mục lớn như thế sao?” Diệp Lăng Thiên nghi ngờ hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!