Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 190: KHÔNG GẢ ĐI ĐƯỢC THÌ ANH PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM (10)

Diệp Lăng Thiên nhìn Hứa Hiểu Tinh đi mất, vẫn luôn nhìn theo, không biết trong đầu đang nghĩ cái gì, sau đó lấy một điếu thuốc ra ngồi ở đó hút.

Sáng sớm hôm sau Diệp Lăng Thiên thật sự đi cùng Chu Ngọc Lâm lái xe ba bánh ra chợ đầu mối mua đồ ăn, đồ ăn lần này mua rất nhiều, Diệp Lăng Thiên mua đủ số lượng dùng cho một tuần, cho nên sau khi ra khỏi chợ đông lạnh thì xe ba bánh đã đầy. Diệp Lăng Thiên ở đằng trước đạp xe, Chu Ngọc Lâm ở đằng sau đẩy, sau đó lại đổi thành Chu Ngọc Lâm ở đằng trước đạp, Diệp Lăng Thiên ở đằng sau đẩy. Mãi đến hơn tám giờ sáng họ mới chạy chiếc xe đầy hàng đông lạnh này về đến cửa hàng.

Vừa mới đến cửa hàng chưa được bao lâu, người đến lắp bảng hiệu cũng đã đến, người ta làm việc chắc chắn cũng phải tốn thời gian, hơn nữa bảng hiệu này làm theo yêu cầu của Hứa Hiểu Tinh, muốn hoành tráng, cao cấp, hơn nữa còn phải bắt mắt, cho nên cũng tốn đến hai mươi mốt triệu đồng làm một tấm bảng hiệu lớn, có đèn đi kèm, trên đó viết “Quán nướng BBQ Anh Lính”.

Đây cũng là tên Hứa Hiểu Tinh nghĩ ra, lý do của cô rất đơn giản, Diệp Lăng Thiên anh từng tham gia quân đội, Chu Ngọc Lâm cũng từng tham gia quân đội, cho nên vừa lúc, nếu đều từng trong quân đội hết vậy thì cứ đặt tên là Quán nướng BBQ Anh lính đi. Dưới tên quán có một hàng chữ nhỏ: “Nướng BBQ các loại, đặc biệt chân dê nướng, heo sữa nướng, dê nướng nguyên con, gà nướng…”

Bảng hiệu được treo lên Diệp Lăng Thiên thanh toán số tiền còn lại, mọi chuyện cũng đã gần xong hết. Lúc này Diệp Sương dẫn theo bốn cô gái đi đến, nhìn qua thì có vẻ họ quen nhau, vừa đến đã giới thiệu ngay: “Đây là anh trai của tớ, cũng là ông chủ của cửa hàng này.”

“Anh, anh có muốn phỏng vấn không?” Diệp Sương hỏi nhỏ.

“Anh không lo chuyện đó, em dẫn vào cho chị Hiểu Tinh đi, bảo cô ấy sắp xếp cho bọn họ. Anh còn có việc khác.” Diệp Lăng Thiên nói xong rồi đi ngay, anh phải đi nhập nước uống bia rượu nữa. Thật ra làm nghề bán đồ nướng này, bia rượu cũng là một món có lợi nhuận cao.

Diệp Lăng Thiên đã tìm hiểu kỹ rồi, trong các tiệm bia rượu, chỉ cần bạn buôn bán đắt khách, mấy chủ cửa hàng sẽ tự động giao hàng đến tận nơi cho bạn, năn nỉ bạn mua đồ của bọn họ, nhưng mà bây giờ Diệp Lăng Thiên chỉ mới bắt đầu buôn bán, lần đầu tiên chỉ có thể tự bản thân đi nói chuyện, đương nhiên, sau này cũng sẽ có những người làm ăn tự mình chạy đến. Câu ‘Vạn sự khởi đầu nan’ là có ý như thế.

Diệp Lăng Thiên chạy hết gần nửa buổi chiều mới làm xong mọi chuyện, lúc quay về thì rượu cũng đã được chở về kho hàng, bên trong tủ lạnh cũng được chất đầy, bây giờ tất cả mọi chuyện xong xuôi, chỉ còn chờ ngày mai khai trương. Trong tiệm, Hứa Hiểu Tinh, Diệp Sương, Chu Ngọc Lâm và bốn cô nhân viên phục vụ đang ngồi trong phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, xiên que. Lúc Diệp Lăng Thiên đi vào, trong đó cũng đã gần xong.

Diệp Lăng Thiên nhìn thời gian, lại tủ lạnh lấy đồ ăn của bọn họ ra bỏ lên bếp nấu, đã đến giờ nấu cơm chiều rồi.

Ăn cơm chiều xong, Diệp Lăng Thiên cho bọn họ về trước, anh lại dạo một vòng quanh cửa hàng, xác nhận không có sơ sót gì mới chuẩn bị đi ra ngoài, lại phát hiện ra Chu Ngọc Lâm còn đang ở trong phòng bếp làm vệ sinh.

Nghĩ một chút, Diệp Lăng Thiên cầm hai chai bia vào phòng bếp, cho Chu Ngọc Lâm một chai, chính anh uống một chai nói: “Đừng có gấp, nhớ nghỉ ngơi, làm một chai với tôi đi.”

Chu Ngọc Lâm gật đầu rồi đi ra ngoài cùng với Diệp Lăng Thiên, hai người tìm một cái bàn ngồi xuống, Diệp Lăng Thiên đốt một điếu thuốc, uống vài hớp bia rồi mới hỏi Chu Ngọc Lâm: “Anh từng giết người đúng không?”

Chu Ngọc Lâm kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng Thiên.

“Trên người của người từng giết người sẽ có sát khí, đây cũng là nguyên nhân vì sao một số cao thủ còn chưa nghe được tiếng động gì đã biết ngay có nguy hiểm sắp đến gần, bởi vì cảm nhận được sát khí, sẽ cảm giác được một loại cảm giác bị đè nén.” Diệp Lăng Thiên nói.

Chu Ngọc Lâm nhìn Diệp Lăng Thiên, cảm thấy Diệp Lăng Thiên giống như đang kể chuyện thần thoại. Không chỉ có Diệp Lăng Thiên chú ý đến anh, anh cũng vẫn luôn chú ý Diệp Lăng Thiên, chỉ là anh không thể nhìn thấu được Diệp Lăng Thiên, cảm thấy Diệp Lăng Thiên cực kỳ cao thâm khó đoán.

“Tôi từng giết hai người, là kẻ thù, bọn họ có ý đồ muốn chiếm lấy đảo nhỏ của chúng tôi. Sau khi cảnh cáo không có hiệu quả, cấp trên ra lệnh cho nhóm của chúng tôi lập tức hành động. Trên đảo, bọn họ có một tiểu đội, chúng tôi cũng có một tiểu đội, sau đó bên nhóm chúng tôi có hai người hy sinh, bọn họ đã bị giết sạch toàn bộ, tôi giết hai người. Bắn chết một người, người còn lại tôi đánh lén từ phía sau, dùng dao găm.” Chu Ngọc Lâm từ từ nói, nhớ lại tình hình lúc đó, đến tận bây giờ cậu ta vẫn cực kỳ kích động, cũng có hơi sợ hãi khi nghĩ lại, dù sao đó là lần chiến đấu thực tế duy nhất trong đời cậu ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!