Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 18: CÔ GIÁO HỨA

“Diệp Lăng Thiên, anh ra đây, tôi có chuyện muốn nói với anh.” Hứa Hiểu Tinh nói với Diệp Lăng Thiên rồi đi ra trước.

“Các em ngồi đây nhé.” Diệp Lăng Thiên chào các bạn sinh viên rồi cũng theo ra ngoài.

“Cô giáo Hứa, có chuyện gì vậy?” Đi theo Hứa Hiểu Tinh đi tới đầu cầu thang, Diệp Lăng Thiên mới hỏi Hứa Hiểu Tinh.

“Tại sao anh lại không cần? Sao anh ngốc như vậy chứ? Dù anh đã gom góp được tiền chữa bệnh cho Diệp Sương nhưng lẽ nào anh không cần tiền nữa? Học phí cho học kỳ sau của Diệp Sương thì sao? Rồi cả sinh hoạt phí nữa? Đó không phải là một số tiền nhỏ. Tuy có thể là anh đã kiếm đủ tiền rồi nhưng lẽ nào anh chê tiền nhiều sao? Số tiền này cũng không phải là anh đi trộm mà có, đây là tấm lòng của giáo viên và các bạn học, tại sao anh lại không cần.” Hứa Hiểu Tinh tức giận nói.

“Cảm ơn lòng tốt của cô giáo nhưng tôi thật sự không thể nhận số tiền này. Diệp Sương là em gái của tôi, hiện tại ba mẹ tôi đều đã mất nên tôi chính là người bảo hộ của em ấy, những chuyện này đều là trách nhiệm của và cũng là quyền lợi của tôi. Tôi có năng lực và tiền, tôi có thể nuôi sống Diệp Sương, tôi không muốn cũng không cần sự giúp đỡ của người khác. Hơn nữa, hiện tại tôi đã gom đủ toàn bộ chi phí chữa trị rồi nên lại càng không có lý do gì để cần khoản tiền này nữa. Đương nhiên, tôi rất cảm ơn tấm lòng của cô giáo cùng các bạn học.” Diệp Lăng Thiên bình thản nói.

“Thảo nào Vũ Hân nói anh là một tên đầu gỗ, anh đúng là đồ ngốc, tiền ngay trước mặt mà anh cũng không cần. Anh thật sự đã gom đủ tiền chữa bệnh rồi sao? Anh đừng gạt tôi, đó không phải là một số tiền nhỏ, tôi cũng biết được một chút, chí ít cũng phải hơn ba trăm triệu, anh đi đâu để tìm được số tiền lớn như vậy chứ?”

“Tôi đã biết chuyện nhà các anh rồi, từ lúc Diệp Sương bắt đầu nhập học thì tôi đã để ý đến cô ấy và từng đến thăm nhà của hai người cũng như giúp Diệp Sương nộp đơn xin trợ cấp cho học sinh khó khăn, khi ấy tôi cũng đã nghe Diệp Sương nói anh đang nhập ngũ, dù bây giờ anh đã giải ngũ đi nữa thì tôi nghĩ anh cũng chẳng có nhiều tiền đâu. Diệp Lăng Thiên, anh không thể vì lòng tự trọng của mình mà không màng đến chuyện sống chết của em gái anh được.” Hứa Hiểu Tinh hoàn toàn không tin là Diệp Lăng Thiên có thể gom đủ tiền chữa bệnh cho Diệp Sương.

“Cảm ơn cô giáo Hứa, nhưng tôi thật sự đã gom đủ tiền chữa bệnh cho Diệp Sương rồi, tổng cộng một tỷ rưỡi và tôi cũng đã nộp phí phẫu thuật lần này cho bênh viện, hơn sáu trăm triệu, khoảng sáu trăm triệu cần cho đợt chữa trị tiếp theo tôi cũng đã có rồi. Cô giáo Hứa, đừng quan tâm đến việc tôi có nhận số tiền này hay không, cô giáo chỉ cần biết tôi nhận tấm lòng của mọi người là được, tôi cũng sẽ nói với Diệp Sương, để con bé biết ơn.” Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nói.

“Anh không gạt tôi chứ? Chuyện này có liên quan đến tính mạng của Diệp Sương đấy.” Hứa Hiểu Tinh hỏi với vẻ không chắc chắn, bởi cô hiểu rất rõ tình hình gia đình của Diệp Sương, hơn nữa, một tỷ rưỡi không phải là một khoản tiền nhỏ.

Diệp Lăng Thiên cười cười vẻ ngại ngùng, nói: “Cô Hứa, tôi đành nói thật với cô vậy, tôi đã ký một hợp đồng với ba của Lý Vũ Hân, làm vệ sĩ cho cô ấy, lương một năm là một tỷ rưỡi. Ông Lý tin tưởng tôi cho nên đã ứng trước cho tôi một tỷ rưỡi rồi. Vì vậy tôi mới có tiền để chữa bệnh cho Diệp Sương.”

“Con bé là em gái của tôi, là người quan trọng nhất của tôi, tính mạng của con bé còn quan trọng hơn cả tính mạng của tôi nữa, tôi không thể đem chuyện này ra đùa được. Về phần một năm sau thì tôi tin là mình có thể nuôi con bé đến khi nó tốt nghiệp đại học. Tuy không thể cho con bé một cuộc sống sung túc nhưng tôi là một người lành lặn nên cuộc sống của hai anh em chúng tôi hoàn toàn không thành vấn đề, cảm ơn cô giáo.”

“Vậy thì quá tốt rồi, nhưng tôi vẫn mong anh có thể nhận khoản quyên góp này, dù gì thêm một chút tiền cũng là chuyện tốt, chí ít có thể bồi bổ thêm cho Diệp Sương. Hơn nữa, một tỷ rưỡi tiền lương trong năm nay của anh đều đã được đóng cho bệnh viện nên chẳng khác nào nói rằng anh làm không lương, bình thường, hai anh em sẽ ăn gì, dùng gì?” Hứa Hiểu Tinh tiếp tục khuyên Diệp Lăng Thiên.

“Sẽ luôn có cách giải quyết. Tôi làm điều này cũng có lý do riêng, kỳ thực tôi cũng đang giáo dục Diệp Sương, tôi hy vọng con bé có thể làm một cô gái tự lập tự cường, gặp phải vấn đề thì việc đầu tiên nghĩ đến chính là tự mình giải quyết chứ không phải nghĩ đến sự trợ giúp của người khác, chỉ cần mình có thể giải quyết thì kiên quyết không được đi cầu xin người khác.” Diệp Lăng Thiên nghiêm túc nói.

Nghe Diệp Lăng Thiên nói như vậy, Hứa Hiểu Tinh liền sững sờ, sau đó gật đầu: “Thôi được, tôi cũng không khuyên anh nữa, đúng như những gì Vũ Hân đã đánh giá về anh, anh đúng là đồ ngốc cứng đầu, khuyên như thế nào cũng không được, tôi đầu hàng rồi.”

“Tôi vẫn phải cảm ơn cô giáo, cảm ơn cô vì đã quan tâm Diệp Sương.” Diệp Lăng Thiên nói những lời tự đáy lòng.

“Không cần phải cảm ơn tôi, đây là chuyện mà một giáo viên như tôi nên làm. Tôi và cô bé Diệp Sương này rất hợp duyên, tôi rất thích cô ấy và luôn xem cô ấy như em gái mình. Chỉ là có một vấn đề mà anh cần phải nghĩ cách giải quyết, cô ấy hiện đang là người bệnh, cả ngày để cô ấy ở một mình trong bệnh viện, không một ai bên cạnh chăm sóc mà được sao?” Hứa Hiểu Tinh hỏi lần nữa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!