Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

CHƯƠNG 148: GHEN TUÔNG. (5)

Diệp Lăng Thiên từ từ hút thuốc, không có trả lời Lý Vũ Hân.

“Diệp Lăng Thiên, anh đừng có tầm nhìn quá cao, anh không có bằng cấp, anh đi đâu tìm một công việc tốt như vậy ở bên ngoài đây? Đừng nói là vài chục triệu, anh đi ra ngoài tìm một công việc 15 triệu cũng đã khó rồi. Anh không biết tìm công việc ở bên ngoài khó khăn như thế nào sao?” Lý Vũ Hân phẫn nộ mà nói.

“Vũ Hân, tôi không phải là người quan tâm tiền ít tiền nhiều. Một trong những nguyên nhân mà tôi không làm ở công ty cô chính như cô vừa nói đó, dựa vào học vấn và năng lực của tôi, tôi xứng để lấy nhiều tiền lương như vậy sao? Cô cũng biết đó, nếu như tôi đi ra ngoài căn bản không thể có được nhiều tiền như vậy, bây giờ tôi ở công ty cô tại sao có thể làm một phiên dịch viên, hơn nữa còn có được nhiều tiền như vậy chứ? Cô dám nói là không có nguyên nhân vì tôi và cô có quen biết không? Cô biết tính cách của tôi, tôi không thích như vậy.”

“Ngoài ra, còn có một nguyên nhân nữa, tôi không thích hợp với loại công việc này, tôi là một người thoải mái quen rồi, hơn nữa tính cách cũng không tốt, không biết giao tiếp với người khác cho lắm, làm việc ở công ty khiến tôi rất không thoải mái. Đi thôi, cô ngừng ở đây lát nữa cảnh sát giao thông sẽ tới đó.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói.

Lý Vũ Hân nhìn Diệp Lăng Thiên, nhìn rất lâu, cuối cùng thở ra một hơi thật dài, nói: “Tôi biết, chuyện anh muốn làm thì không ai có thể thay đổi được, anh muốn đi thì đi đi, tôi không cưỡng cầu anh. Anh ký tên đi.” Lý Vũ Hân nói xong thì cầm lấy túi của mình, lấy một phần văn kiện và bút ở trong đó ra rồi ném lên người Diệp Lăng Thiên, có thể thấy, cô vô cùng phẫn nộ vì sự ra đi của Diệp Lăng Thiên.

“Xin lỗi, Lý Vũ Hân, cái này tôi không thể ký được.” Diệp Lăng Thiên cầm lấy văn kiện và bút lên đưa cho Lý Vũ Hân, nhàn nhạt nói.

“Anh…” Lý Vũ Hân trừng đôi mắt nhìn Diệp Lăng Thiên, trong mắt đã trào ra lửa rồi, cô đã phẫn nộ đến nỗi không nói nên lời. Nhưng mà, dần dần, trong đôi mắt tức giận, bắt đầu từ từ trở nên ướt nhoà.

“Cái gì vậy? Hai người đang diễn hát bè à? Không phải chỉ là không đi làm thôi sao? Có nghiêm trọng như vậy không?” Hứa Hiểu Tinh hoàn toàn không rõ tình hình, nhìn thấy hai người Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân kỳ kỳ, trực tiếp vươn tay giật lấy văn kiện trong tay của Diệp Lăng Thiên, bắt đầu đọc.

“Thư chuyển nhượng cổ phần? Đây là cái gì đây. Năm phần trăm? Oa, Vũ Hân, ba cậu muốn chuyển nhượng năm phần trăm cổ phần cho Lăng Thiên sao? Hỏi một chút, cái năm phần trăm này trị giá khoảng bao nhiêu vậy?” Hứa Hiểu Tinh loé qua một tia kinh ngạc, sau đó cười hi hi hỏi Lý Vũ Hân.

Mắt Lý Vũ Hân đã đỏ hoe rồi, vẫn hung hăng mà nhìn chằm chằm vào Diệp Lăng Thiên đang ngồi ở ghế lái phụ, lạnh lùng nói: “30 tỷ.”

“Ồ, 30 tỷ. Đợi đã, bao nhiêu cơ? Ba trăm tỷ?” Hứa Hiểu Tinh nhất thời không phản ứng lại kịp, sau đó, suýt chút nữa bị nước bọt của mình làm sặc rồi.

“Oh my god, 30 tỷ à, xin lỗi, tớ học toán không giỏi, hai người có thể nói cho tớ biết, 30 tỷ rốt cuộc là bao nhiêu tiền không? Có thể rải khắp trái đất hai vòng không?” Hứa Hiểu Tinh nhịn không được mà nói.

“Anh cho tôi một lý do để không ký.” Lý Vũ Hân nghiến răng thốt ra từng chữ một mà nói với Diệp Lăng Thiên.

“Không có lý do.” Diệp Lăng Thiên vẫn trả lời rất kiên quyết, sau đó nói: “Số tiền này vốn không thuộc về tôi, cho nên tôi không thể lấy.”

“Tại sao không thuộc về anh? Tại sao không thể lấy? Anh cứu tôi một mạng, vì cứu tôi mà mạng của bản thân anh suýt chút nữa đã không còn nữa, ba tôi cho anh chút tiền làm bồi thường thì có sai sao? Không lẽ mạng của tôi còn không đáng 30 tỷ sao?” Lý Vũ Hân có chút điên lên rồi.

“Tôi cứu mạng của cô đó là trách nhiệm của tôi, bất luận là xuất phát từ trách nhiệm, hay là xuất phát từ góc độ bạn bè, tôi đều nên đi cứu cô. Đây không phải là buôn bán, cho nên không thể dùng tiền để so đo được, cũng không cần tiền để so đo đâu.” Diệp Lăng Thiên vẫn nhàn nhạt mà nói.

“Vậy anh nói cho tôi biết, nên dùng cái gì để so đo đây? Diệp Lăng Thiên, anh là tên ngốc sao? Tiền bày ra trước mắt anh không lấy, không lẽ anh thật sự định làm bảo vệ một đời, anh chưa hề nghĩ qua sẽ sống một cuộc sống tốt hơn sao? Anh là tên ti tiện sao? Ăn khổ đến nghiện rồi sao? Người khác nếu như nhìn thấy tiền, thì sẽ đến giành giật ngay cả mạng cũng không cần nữa, anh thì hay rồi, tặng cho anh anh không cần, anh muốn tôi cầu xin anh sao?” Lý Vũ Hân cuối cùng không nhịn được nữa mà rơi nước mắt.

“Nhiều tiền không nhất định là vui vẻ, không tiền cũng không nhất định là không vui. 30 tỷ là rất nhiều tiền, lấy số tiền này tôi nghĩ không chỉ có tôi, mà tám đời của tôi cùng không cần lo lắng vì tiền nữa, nhưng mà, tôi mà lấy số tiền này thì cả đời này của tôi cũng đừng mong sống yên nữa, tôi sẽ rất khó chịu. Tôi thiếu tiền, nhưng tôi càng hy vọng mình có thể không thẹn với lòng.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!