CHƯƠNG 123: VỤ ÁN BẮT CÓC (3)
Lý Tiên Nguyên nghe Diệp Lăng Thiên nói xong cũng không lập tức tỏ thái độ, lúc lâu sau mới nhìn Diệp Lăng Thiên nói: “Báo cảnh sát? Báo cái gì cảnh sát? Lấy sinh mệnh của con gái tôi đùa giỡn sao? luật sư Vương, ông đi làm giúp tôi một chuyện xem ai có 1500 tỷ tiền mặt, bán cổ phần công ty đang nằm trong tay tôi đi, chỉ cần có thể gom đủ 1500 tỷ trong thời gian ngắn nhất, mọi thứ đều dễ nói.”
Sau khi Lý Tiên Nguyên nói xong câu đó, dường như già đi rất nhiều tuổi, ông chẳng khác nào là muốn bán công ty để cứu con gái.
“Toàn bộ sao?” Luật sư Vương kinh ngạc hỏi.
“Bán ra 30% cổ phần của tập đoàn trong tay tôi đi, tính toán theo thị trường bây giờ, giá trị 30% cổ phần công ty cũng đáng hai ba nghìn tỷ, chỉ cần có thể lấy ra 1500 tỷ tiền mặt, tôi đồng ý nhượng lại 30% cổ phần của tập đoàn.” Lý Tiên Nguyên dừng một chút rồi nói.
Luật sư Vương gật nhẹ đầu, rồi đi ra ngoài.
“Mấy người cũng đi ra ngoài đi, chuyện này không được nói cho người khác, nếu như có người khác biết, nhất định là từ miệng mấy người tuồn ra, lúc đó tôi sẽ không bỏ qua cho mấy người.” Lý Tiên Nguyên nói với hai người còn lại. Hai người gật gật đầu sau đó đi ra ngoài.
“Tổng giám đốc Lý, thật sự không báo cảnh sát sao?” Diệp Lăng Thiên đợi sau khi mọi người đi rồi mới hỏi Lý Tiên Nguyên.
“Cậu thật sự muốn cứu Vũ Hân?” Lý Tiên Nguyên lạnh lùng nhìn Diệp Lăng Thiên.
“Muốn, tổng giám đốc Lý, tôi muốn xin ông báo cảnh sát, chỉ cần cảnh sát vào cuộc thì sẽ có hy vọng rất lớn là tìm được vị trí của bọn bắt cóc, lúc đó chúng ta sẽ có đủ khả năng cứu cô Lý ra.” Diệp Lăng Thiên gần như là cầu khẩn Lý Tiên Nguyên.
“Diệp Lăng Thiên, cậu nói cho tôi biết, tôi có thể tin tưởng cậu không?” Lý Tiên Nguyên có vẻ uể oải nói với Diệp Lăng Thiên.
“Tổng giám đốc Lý, tôi nguyện dùng cả tính mạng để cứu cô Lý về.” Diệp Lăng Thiên trực tiếp đứng trước mặt Lý Tiên Nguyên.
“Được, tôi lại tin cậu một lần. Trước khi cậu đến tôi đã báo cảnh sát rồi, trực tiếp gọi điện cho lãnh đạo phủ thị chính, các đồng chí của cục công an sẽ nhanh chóng đến đây, mọi chuyện đều phải giữ bí mật, ngoại trừ những đồng ý công ta, biết rõ chuyện này chỉ có tôi với cậu. Diệp Lăng Thiên, tôi biết cậu cũng không phải người thường, tôi thật sự hy vọng cậu có thể cứu con gái của tôi ra, chỉ cần cậu có thể cứu con gái của tôi ra, cậu muốn bao nhiêu tiền tôi cũng cho cậu.” Lý Tiên Nguyên nhìn Diệp Lăng Thiên nói.
“Chỉ cần có thể xác định vị trí bọn bắt cóc cho tôi, tôi nhất định có thể cứu cô Lý ra. Tôi không cần tiền, tôi chỉ hy vọng chuộc tội của mình.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói.
“Được, vậy cậu cứ chuộc tội của cậu đi, bây giờ tôi cũng không biết nên dựa vào ai, loại chuyện này tôi chưa từng gặp.” Lý Tiên Nguyên gật gật đầu nói với Diệp Lăng Thiên, rồi lại nói: “Cho tôi một điếu thuốc.”
Diệp Lăng Thiên ngẩn người, sau đó lấy từ trong bao thuốc mấy nghìn của mình một điếu thuốc đưa cho Lý Tiên Nguyên, còn giúp Lý Tiên Nguyên châm thuốc.
“Bọn bắt cóc nói lúc nào giao tiền?” Diệp Lăng Thiên ngồi đối diện Lý Tiên Nguyên hỏi.
“Cũng không nói thời gian cụ thể, chỉ là để tôi chuẩn bị tiền, lúc nào giao tiền họ sẽ gọi cho tôi, chính là cái điện thoại này.” Lý Tiên Nguyên chỉ chỉ điện thoại di động của mình nói.
“Ông có thể xác định đại khái là ai làm không? Chỉ cần ông có thể xác định được là ai làm, tôi sẽ có biện pháp cứu cô Lý ra.” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói giọng địa phương.
Lý Tiên Nguyên lắc đầu, sau đó nói: “Nếu như tôi biết chuyện này là ai làm tôi cũng đã không ngồi đây rồi, nhưng mà, tôi biết, những chuyện này không thoát khỏi quan hệ với mấy người trong công ty, bằng không cũng sẽ không tín toán thời gian chuẩn bị như vậy. Được rồi, thời gian cũng đến rồi, đi thôi, cùng tôi về nhà.”
Lý Tiên Nguyên nói xong trực tiếp đứng dậy đi ra ngoài, lại nói với Diệp Lăng Thiên đứng một bên: “Cậu lái xe, đừng để kẻ nào có thể theo dấu được bước chân chúng ta.”
Diệp Lăng Thiên gật gật đầu, đi theo Lý Tiên Nguyên ra ngoài. Sau khi xuống lầu Lý Tiên Nguyên trực tiếp lên chiếc xe của Lý Vũ hân mà Diệp Lăng Thiên lái, sau đó nói với Diệp Lăng Thiên: “Lái xe đến nhà Vũ Hân đi, người trong cục công an cũng sắp đến rồi, tôi hẹn người ở đó.”
Diệp Lăng Thiên gật gật đầu, không có quá nhiều nghi hoặc. Lý Tiên Nguyên là người đã thành tinh, ông làm như vậy nhất định có lý do. Diệp Lăng Thiên trực tiếp đưa Lý Tiên Nguyên về nhà, vừa vào nhà không lâu đã có mấy chiếc xe cảnh sát lái đến, sau đó một đám người của cục công an vào phòng, còn đem theo mấy thứ dụng cụ.
“Xin hỏi ông là Lý Tiên Nguyên tổng giám đốc Lý sao? Tôi là đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố, Lý Yến, cục trưởng Vương giao cho tôi toàn quyền phụ trách vụ bắt có này.” Trước tiên cso một nữ cảnh sát mặt cảnh phục đi đến trước mặt Lý Thiên Nguyên, nói thẳng với Lý Thiên Nguyên.
Đối với cái này nữ cảnh sát Diệp Lăng Thiên rất quen thuộc, đây là nữ cảnh sát lần trước ở đại đội hình sự cục cảnh sát đánh thắng Diệp Lăng Thiên một trận
“Xin chào, cảnh sát Lý, cục trưởng Vương đã nói với tôi rồi, đã làm phiền cô, kính nhờ cô nhất định phải nghĩ biện pháp cứu con gái tôi ra, chỉ cần có thể cam đoan con gái tôi an toàn, bảo tôi làm gi cũng được.” Lý Tiên Nguyên chân thành nói.
“Tổng giám đốc Lý, chúng tôi sẽ cố gắng, xin hỏi bọn bắt cóc dùng điện thoại nào liên lạc với ông?” Lý Yến không nói quá nhiều, hỏi thẳng vào vụ án
“Cái này.” Lý Tiên Nguyên lấy ra điện thoại di động của mình.
“Được, xin đưa di động cho tôi.” Lý Yến nhận di động từ Lý Tiên sau đó đưa cho nhân viên công tác mang theo dụng cụ bên cạnh nói: “Kiểm soát hoàn toàn cái điện thoại di động này, chỉ cần bọn bắt cóc gọi đến, phải dùng thời gian ngắn nhất tìm được vị trí cụ thể của bọn bắt cóc.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!