Chương 180:
Cho cô một cơ hội, lúc đó cô đi cùng tôi.
Diệp Ánh Du ngừng thở, còn chưa nghĩ đến việc đáp lại thế nào, anh đã kêu to lên: “Thím Vân.”
Thím Vân vốn đang đứng cách đó không xa, nghe vậy đi tới mỉm cười hỏi: “Cậu chủ?”
“Thím chuẩn bị lễ phục cho cô ấy, đừng để cô ta làm tôi mất mặt.” Nam Cung Hàn ý thức được vừa rồi mình không đúng, lúc này giọng nói trở nên lạnh lùng.
“Dạ vâng, vẫn dựa theo tiêu chuẩn lần trước sao?” Thím Vân hỏi thăm. Lần trước, lễ phục Diệp Ánh Du mặc trên người cũng bởi vì thời gian gấp rút nên không được may riêng, nhưng đồ đưa tới đều là của nhà thiết kế nổi tiếng.
Quan trọng nhất là, số đo của lễ phục kia lớn hơn hai số.
Nam Cung Hàn liếc qua Diệp Ánh Du như có điều gì đang suy nghĩ: “Ôm sát người.”
“Được, tôi sẽ nói rõ với nhà thiết kế.”
“Được.” Nam Cung Hàn nhìn Diệp Ánh Du với ánh mắt cảnh cáo, sau đó anh đi lên lầu.
Sau khi Diệp Ánh Du chạy hai đầu biệt thự và công ty, trong lúc đó còn về thăm trại trẻ mồ côi hai lần, ngày đấu thầu càng lúc càng gần.
Kế hoạch đầu tư mới nhất không có qua tay cô, nhưng có thể chắc chắn trại trẻ mồ côi sẽ không được giữ lại. Giám đốc trại trẻ mồ côi cũng không nhận được tin tức tốt. Diệp Ánh Du gấp đến mức khóe miệng cũng sắp nổi bong bóng.
Cách ngày đấu thầu khoảng bốn ngày, đột nhiên cô nhận được điện thoại của Diệp Châu Tuấn, nói là hẹn cô gặp mặt có việc cần.
Cô nhờ Trần Minh Toàn mang cơm trưa cho Nam Cung Hàn, còn chính Diệp Ánh Du thì đi quán cà phê đối diện công ty.
“Anh Tuấn.” Sau khi cô chào hỏi thì tùy ý chọn cà phê Blue Mountain. Lúc nhân viên cửa hàng pha cà phê, hai người không ai nói chuyện cả.
“Anh… Tới tìm tôi có chuyện gì không?” Sau khi Diệp Ánh Du uống hết nửa ly cà phê thì hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!