Chương 176:
Lê Hiểu Vũ nói một lúc lâu mà Diệp Ánh Du vẫn không để ý tới cậu ấy.
Như vậy lại càng khơi dậy ham muốn chỉnh phục của cậu ấy, cho tới bây giờ chưa từng có người phụ nữ nào không quỳ dưới quân tây của cậu ấy!
Cậu ấy vỗ tay phát ra tiếng rồi lấy bóp tiền rút một tờ tiền mặt một trăm nhân dân tệ sau đó cúi đầu xuống.
Âm thanh ồn ào đột nhiên biến mất nhưng bóng ma ở trên đỉnh đầu vấn còn.
Diệp Ánh Du cảm thấy hơi kỳ lạ ngẩng đầu nhìn rồi không thể chuyển dời ánh mắt.
Ngón tay thon dài trắng nốn của Lê Hiểu Vũ linh hoạt lắc lư, thay đổi có trật tự mơ hồ có thể nhìn ra cậu ấy đang gấp thứ gì đó.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy một mặt khác của cậu ấy, vẻ mặt tập trung khuôn mặt tuấn tú lại càng thêm đẹp trai.
Lúc cô ở trong trại trẻ mô côi thì trò gấp giấy cũng là một trò chơi dành cho cô và những đứa trẻ. Diệp Ánh Du không nhịn được nhìn chăm chăm ngón tay của cậu ấy nhưng mà cô nhìn một hồi vẫn không thể nhìn ra cậu ấy đang gấp cái gì.
Không phải là nghìn con hạc giấy cũng không phải trăm con mèo xanh, cô không nhịn được nhìn chằm chăm vào †òa tháp kia.
Lê Hiểu Vũ làm xong bước cuối cùng nhảy nhót nói: “Xong rồi!”
Diệp Ánh Du nhìn tờ giấy mà cậu ấy đặt ở trong lòng bàn tay, đó là một đóa hoa hồng tinh tế và đẹp mắt, trình tự cũng rất phức tạp, rất khó có thể ngờ Lê Hiểu Vũ vậy mà lại biết gấp cái này.
Cô vô thức nhận lấy, khuôn mặt lạnh lùng có chút tan chảy, khóe môi khẽ nhếch tò mò nói: “Sao anh lại biết gấp thứ này?” Một cậu chủ nhà giàu sẽ không keo kiệt bỏ tiền mua một bó hoa, làm sao có thể chơi trò gấp giấy chứ?
“Học rồi hiển nhiên sẽ biết gấp.” Lê Hiểu Vũ sờ vào bàn tay mà mình vừa mới hoạt động nở nụ cười sáng lạn: “Ánh Du tặng cô đó, bây giờ tâm trạng của cô đã đỡ hơn chưa?”
Diệp Ánh Du dời ánh mắt khỏi bông hoa hồng nhìn về phía Lê Hiểu Vũ. Đôi mắt to của cô lưu chuyển ẩn ẩn có cảm giác rất quyến rũ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!