Chương 690
Anh cầm điện thoại, mở phần ghi chú, nhanh chóng ghỉ lại tất cả những gì bác sĩ dặn dò.
Lương Tiểu Ý đứng ở bên cạnh, cô không thể nói rõ cảm giác trong lòng mình lúc này là gì, ánh mắt phức tạp của cô nhìn về phía bóng dáng đang chăm chú ghi chép kia.
Có người từng nói, trên thế giới này có ba thứ không thể giấu được: nghèo khổ, tiếng ho và tình yêu.
Sự quan tâm và tình yêu của Tô Lương Mặc với vết thương trên mặt Tiểu Bảo là tình yêu của người cha dành cho con, là điều mà cô không thể phớt lờ được.
Nhưng… cô có nên tin tưởng anh không?
Nếu cô tin anh, có khi nào… lại là một vở kịch thôi miên, lại là một trò đùa nữa không?
Cô căn môi im lặng.
Từ khi đi ra khỏi bệnh viện, cho đến khi ngồi lên xe của Tô Lương Mặc, Lương Tiểu Ý vẫn luôn trầm mặc.
Cô luôn sợ hãi như vậy, mỗi khi quan hệ giữa hai người gần lại được một chút, cô lại thu mình lại.
Những điều này anh đều biết, bàn tay anh đặt trên vô-lăng, cổ họng anh như có như không thở dài một tiếng.
Haizzz… Những thứ anh còn nợ cô, từ từ rồi trả vậy.
Trong lòng Tô Lương Mặc tự an ủi mình… Chỉ cần anh mang trái tim chân thành ra đối đãi, cuối cùng sẽ cho một ngày, cô gái này sẽ lại mở rộng trái tim đón nhận anh một lần nữa, bởi vì cô… chưa từng là một người độc ác.
Đúng!
Tô Lương Mặc chắc chắn mình có thể khiến Lương Tiểu Ý mềm lòng!
Bầu không khí đang yên tĩnh, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại của Tô Lương Mặc vang lên!
Sau khi anh nhận điện thoại, giọng nói ngập ngừng của Lục Trầm vang lên: “Tất cả đã đã sắp xếp xong, tớ đã thông báo với bên truyền thông nhà họ Tô sắp mở họp báo. Nhưng…
Lương Mặc, cậu thực sự định làm như thế sao? Ông nội cậu sẽ tức chết mất.”