Chương 643
Vẻ mặt các khách mời đều vô cùng ngạc nhiên và lo lắng…
Nếu như trận chiến thế kỷ có một không hai này thật sự xảy ra, hai người đàn ông đẩu sỏ này có thể khiến nền kinh tế của nửa thế giới này rung chuyển!
Ánh mắt của tất cả mọi người nhìn đi nhìn lại Tô Lương Mặc và Savvy Wayne Klutz, không thể không thừa nhận, mặc dù cả hai người đàn ông đều vô cùng xuất sắc, nhưng giờ phút này, khí thế của Savvy Wayne Klutz đã thua người đàn ông phương Đông thần bí, là người nắm quyền trẻ tuổi của gia tộc già cỗi này rồi.
Không có ai chú ý đến, đôi mắt của Đại Bảo Lương Chỉ Duy nheo lại, giống hệt đôi mắt của Tô Lương Mặc. Giờ phút này đôi mắt của cậu giống hệt như người cha của mình, thâm sâu khó lường. Đôi mắt cậu có sự kết hợp giữa sự trưởng thành hơn tuổi và trí tuệ thiên phú, cùng với sự tôi luyện qua vô số thử thách, nên mới có thể trở nên thâm sâu như vậy.
Người bình thường không thể hiểu, càng không thể có được đôi mắt ấy.
Lương Tiểu Ý bất mãn giấy dụa, cô vô cùng ngượng ngùng!
Oán hận, ngượng ngùng và sự áy náy với Savvy… Lương Tiểu Ý không ngừng giãy dụa trong lòng Tô Lương Mặc. Anh không hài lòng với cô gái đang không ngừng giấy dụa trong lòng mình, anh cúi đầu xuống, ghé vào tai cô nói: “Em còn giãy dụa nữa là anh sẽ hôn em đấy!”
Lương Tiểu Ý hung hăng trừng mắt nhìn Tô Lương Mặc, nhưng cô tuyệt nhiên không dám giấy dụa nữa.
Bấy giờ Tô Lương Mặc mới hài lòng ôm chặt cô vào lòng, sau đó anh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đang vô cùng nóng lòng của Savvy. Giọng nói trầm thấp của anh vang lên: “Mày muốn ứng chiến!” Anh dùng câu trần thuật chứ không phải câu nghi vấn.
“Đúng thế” Savvy lạnh lùng nói.
“Mày đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Bấy giờ, khóe môi mỏng của Tô Lương Mặc nhếch lên ý cười, anh liếc mắt nhìn Savvy: “Tao sẽ bất chấp mọi giá” Anh cẩn trọng nhắc nhở.
Dù có thua trận cũng không được thua khí thế, Savvy cũng nheo mắt lại: “Chưa giao đấu sao biết ai thua thắng chứ. Tôi cũng chưa từng giao đấu với Tô Lương Mặc tiếng tăm lãy lừng”
Hai người đàn ông càng như vậy, Lương Tiểu Ý càng cảm thấy hổ thẹn và ngượng ngùng. Trong lòng cô càng thêm oán trách tai họa mà mình mang đến.
Sau khi Tô Lương Mặc nghe thấy lời Savvy nói, anh chỉ liếc mắt nhìn Savvy, không nói gì nữa. Anh rút điện thoại ra, gọi một cuộc gọi.