Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em - Lương Tiểu Ý - Tô Lương Mặc

Chương 281

“Chẳng… Chẳng lẽ không phải sao!” Cô ưỡn ngực ngẩng đầu, chẳng lẽ cô nói sai chắc?! Á, sao cô phải sợ anh ta chứt Lương Tiểu Ý càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, dũng khí của một người đều do bị ép mà có, khi con người ta đi tới ngõ cụt cho dù là người đó nhát gan tới mức nào cũng có thể trở lên kiên cường, huống hồ là Lương Tiểu Ý vốn không hề nhát gan, cô chỉ là dễ mềm lòng mà thôi, vì vậy khiến cho mọi người lầm rằng cô nhát gan.

Nếu như cô thật sự là người nhát gan thì cô là sao có thể tự mình chịu đựng được đau khổ mà người bình thường không thể chịu đựng được nhiều năm như vậy? Sao có thể vẫn luôn dùng con người thật của chính mình đối mặt với lời đồn nhảm? Sao có thể kiên trì giữ vững trái tim mình khi đứng trước sự chất vấn cùng với sỉ nhục của người mình yêu nhất?

Nếu đổi lại là người bình thường có lẽ đã sớm gục ngã.

Cô đột nhiên ngẩng phắt đầu lên một cách đầy căm hờn, bên trong đôi mắt long lanh là những đốm lửa giận không ngừng nhảy nhót. Vẻ đẹp của ánh mắt ấy giống như nét đẹp của ngọn lửa lớn càng cháy lại càng hừng hực.

“Chẳng lế tôi nói sai hay sao?” Lương Tiểu Ý đột nhiên cao giọng nói. Nước mắt không ngừng rơi xuống, cô trách mình không đủ mạnh mẽ, chỉ cần đối mặt với anh là lại để nước mắt rơi xuống!

Cô giơ cánh tay lên lau mạnh nước mắt trên mặt, mạnh đến nỗi giống như dùng hết tất cả sức lực của bản thân. Còn việc mắt có thể bởi vậy mà bị thương hay không, cô hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ tới, vì trong đầu cô chỉ quanh quẩn suy nghĩ không thể lại chịu thua trước anh! Không có cơ hội cho anh cười cợt cô lần nữa!

“Tô Lương Mặc, tôi có nói sai không?” Lương Tiểu Ý ngửa đầu lên chất vấn anh, khoe mi đã lau khô nước mặt nhưng lại đỏ hoe như mắt thỏ. Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, anh cúi đầu xuống xem cô, đôi mắt của cả hai người đều đong đầy cảm xúc. Nếu như Lương Tiểu Ý là giận dữ, là uất ức, là không cam lòng; vậy Tô Lương Mặc là phức tạp, khó hiểu và do dựt “Lúc bảy tuổi, rõ ràng tôi gặp anh trước. Trung học, tôi lại một lần nữa gặp anh. Khi anh bước về phía tôi, tôi đã ngỡ rằng anh nhận ra tôi! Vào cái đêm tuyết rơi anh cứu tôi ra khỏi căn phòng vệ sinh ấy, tôi chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như lúc ấy! Rõ ràng tôi là người gặp anh trước! Nhưng sao ông trời lại đùa giỡn với tôi như vậy chứ! Người mà tôi yêu lại yêu bạn của tôi! Tôi cũng cảm thấy tủi thân, cũng cảm thấy không công bằng mài Rõ ràng tôi gặp anh trước!

Nhưng tôi cũng hiểu, tình yêu chẳng phân biệt ai đến sớm ai đến muộn, ai trước ai sau, yêu chính là yêu, không yêu chính là yêu. Vì vậy tôi giấu hết tình cảm của mình vào sâu trong lòng, không nói với bất kỳ ai. Tôi nghĩ răng mình không nói với ai thì chuyện này sẽ giống như đá chìm đáy biển, không có bất cứ người nào biết.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!