Hai người ôm chặt lấy nhau không ai giấu được nụ cười hạnh phúc trên môi .
Tối đó cô nằm trọn trong vòng tay , hắn ôm chặt cô vào lòng ngực của mình Trần Nguyệt Nhi vòng tay ôm lấy đối phương. Một đêm dài trôi qua mang theo những mảnh vỡ ký ức , tình yêu , tìm thấy chính mình.
Trời sáng tiếng chim hót ríu rít bên ngoài cửa sổ đôi nam nữ trên giường chìm trong giấc mộng ôm chặt lấy nhau . Cô tỉnh giấc mở mắt thấy gương mặt điển trai nằm bên cạnh , ngón tay cô nhẹ động vào hàng mi đen dài cùng chiếc mũi cao không một khuyết điểm thầm ngưỡng mộ
"Đừng động, ngủ thêm một lát " - hẳn nhắm mắt không muốn thức nói , còn ôm chặt eo cô
" Anh ôm chặt như thế không sợ em nghẹt chết sao ?"
"Hơi thở của em vẫn rất đều đặn"
"Đáng ghét "
" Còn không phải sợ em chạy mất sao ?"
Trần Nguyệt Nhi úp mặt vào bờ ngực săn chắc đó cười bảo:
" Anh yên tâm, em sẽ không bao giờ bỏ anh"
"Nói phải giữ lời nếu không sẽ ế suốt đời "
Cả hai cùng nhau đánh răng, cùng nhau rửa mặt , hắn ân cần giúp cô chải tóc giúp cô chuẩn bị quần áo ... Hai người mặn nồng như những cặp vợ chồng mới cưới .
Quản gia Lệ cũng chuẩn bị đầy đủ bữa sáng, ông thấy cả hai cùng bước xuống cặp mắt không giấu được chữ " Tình" khẽ cười bảo:
"Thiếu gia , thiếu phu nhân chào buổi sáng"
Dương Lục Phong nghe thấy ba chữ " thiếu phu nhân" hài lòng nháy mắt với quản gia còn cô nghe không có chút quen nhưng cũng không phủ nhận . Trần Nguyệt Nhi ngồi cạnh , hắn cắt thịt giúp cô còn múc canh cô chẳng cần đụng tay làm gì được cưng chiều như thế cũng không tồi .
" Có anh thật tốt"
"Có em cũng rất tốt."
" Chiều em đi mua ít đồ với bạn nha"
Hắn gắp thức ăn cho cô gật đầu bảo:
" Anh bảo tài xế đưa em đi"
"Anh không hỏi em đi với ai hả ?"
" Anh tin em"
Nghe được câu trả lời của hắn bỗng tim cô đập nhanh hơn , có cảm giác càng yêu hắn nhiều hơn rồi. Có lẽ cuộc đời này chẳng thể nào rời xa người đàn ông mang tên " Dương Lục Phong".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!