“ Tôi….Tôi muốn về nhà….”
Lâm Phiên Phiên đột nhiên ngồi dậy, nắm chặt tay Phiên Nhàn, nghẹn ngào mà nói: “Tôi phải về nhà !”
Phiên Nhàn bị bàn tay Phiên Phiên làm cho đau, nhưng Lâm Phiên Phiên cuối cùng cũng chủ động đưa ra yêu cầu, khiến cô được an ủi không ít, “Về nhà thì được, có nhà để về thì về thôi!”
Không giống như cô, cho dù muốn được về nhà cũng không có nhà để cô về.
Nhưng muốn về nhà thì trước tiên phải về nước, muốn về nước phải có hộ chiếu, nhưng hộ chiếu của Lâm Phiên Phiên vẫn để trong vali trong khách sạn, cô muốn lấy được hộ chiếu nhất định phải kinh động đến Sở Tường Hùng.
Cuối cùng, Lâm Phiên Phiên chỉ đành gửi tin nhắn cho Sở Tường Hùng, bảo anh đợi cô ở sân bay.
Để giúp Lâm Phiên Phiên nhìn không quá tiều tụy, Phiên Nhàn đã trang điểm cho cô trở nên xinh đẹp hơn, còn chọn trong tủ quần áo của mình bộ quần áo trẻ trung thời thượng để cô mặc.
Không thể không nói, Phiên Nhàn quả đúng là người biết trang điểm và có mắt nhìn, qua bàn tay của cô, Lâm Phiên Phiên cả người bỗng chốc trở nên quyến rũ có khí chất, thần thái, hoàn toàn nhìn không ra là người đang phiền não chút nào.
Nhưng thân hình Phiên Nhàn quá cao, tận 1m8, hơn cả người mẫu,Lâm Phiên Phiên mặc trên người quần áo của cô khó tránh khỏi sẽ hơi rộng, nhưng may là Phiên Nhàn chọn một chiếc quần âu, rộng một chút nhưng lại rất hợp.
Sau đó, đích thân Phiên Nhàn đưa cô ra sân bay.
Sở Tường Hùng đã sớm thu dọn hành lý nóng lòng chờ cô ở sân bay, bên cạnh còn có Hứa Thịnh và Mạc Tiên Lầu.
Lâm Phiên Phiên mất tích mấy ngày không gặp giờ cuối cùng cũng xuất hiện, ba người lập tức không thể đợi được mà đến trước mặt cô.
Khoảnh khắc ngước mắt nhìn Sở Tường Hùng, toàn thân Lâm Phiên Phiên run lên, xém chút muốn chạy trốn, nhưng lại bị Phiên Nhàn bên cạnh túm lại, “Hãy dũng cảm đối mặt với sự thật, tất cả đều sẽ qua thôi.”
Chỉ là lỡ mất thời khắc này, Sở Tường Hùng đã chạy đến, kéo cô vào lòng, ôm thật chặt, “Bảo bối, sao em có thể mất tích mấy hôm không thấy bóng vậy, sao có thể mấy hôm không chịu gọi điện cho anh, em có biết anh lo lắng đứng ngồi không yên không hả, lần sau không được như vậy nữa nhé, biết chưa?”
Chỉ có trời mới biết, mấy ngày qua anh sống như thế nào, ngày nhớ đêm mong, thậm chí đã nổi giận nhưng vừa nhìn thấy Lâm Phiên Phiên thì tất cả sự tức giận phẫn nộ đều tiêu tan, chỉ còn lại tình yêu và niềm vui mừng.
Vừa sà vào cái ôm quen thuộc ấm áp của Sở Tường Hùng, ngửi mùi nam tính chỉ thuộc về riêng Sở Tường Hùng, Lâm Phiên Phiên nhịn không nổi mà nước mắt như mưa, run rẩy mà vòng tay ôm chặt anh. Một người đàn ông tốt như vậy, cô có thể buông tay được sao?
Chỉ tiếc là, cô không xứng, cô sớm đã không xứng nữa rồi.
Lần cuối cùng, xin hãy ôm em thật chặt, người đàn ông em yêu, Tường Hùng!
Bên cạnh, Hứa Thịnh và Mạc Tiên Lầu nhìn thấy cảnh này đều không nói gì chỉ bốu mày đứng sang một bên, chỉ khi họ nhìn thấy rõ người cùng đến cùng Lâm Phiên Phiên-Phiên Nhàn, hai người vẻ mặt ngạc nhiên.
“Hoa hậu chuyển giới.”
Hứa Thịnh trừng mắt nhìn Phiên Nhàn.
“Trời đất ơi, người bạn Thái Lan mà Lâm Phiên Phiên nói đến lại chính là Hoa hậu chuyển giới.”
Mạc Tiên Lầu cũng không nhịn nổi mà thốt lên.
Ở Thái Lan du lịch mấy ngày qua, bọn họ tất nhiên không thể bỏ lỡ biểu diễn của Hoa hậu chuyển giới Thái Lan, vì vậy nhận ra Phiên Nhàn là điều đương nhiên.
Lâm Phiên Phiên trong vòng tay của Sở Tường Hùng cũng ngẩng đầu lên khi hai người họ nói, lập tức quay ngoắt đầu sang phía Phiên Nhàn, trên môi nở nụ cười: “ Phiên Nhàn…. Cô…. Thế mà cô lại không phải là phụ nữ…”
Phiên Nhàn không hề ngại ngùng khi bị vạch trần, mà ngược lại còn ngước mắt về phía Lâm Phiên Phiên, cười nhạt rồi nói: “Trước giờ tôi chưa từng nói với cô tôi là phụ nữ!”
Lâm Phiên Phiên đứng hình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!