Lâm Sương Sương lại cười không coi ra gì, nói: “Không cần lo lắng, dù sao thì dù tớ không đáp trả, họ vẫn cũng sẽ không ngừng bắt nạt tớ, đã như vậy, tại sao tớ còn phải làm rùa đen rút đầu ngoan ngoãn cho họ bắt nạt chứ? Nói chung, về sau cho dù Triệu Dân Thường che chở cho họ, tớ cũng sẽ không nhường nhịn họ đâu.”
Trải qua trận hả dạ vừa rồi, Lâm Sương Sương xem như đã thông suốt, cô cũng không tin, Triệu Dân Thường sẽ vì hai cái bình hoa chỉ có vẻ ngoài này mà đá văng cô ra, cho dù thực sự đá văng cô đi, cũng đúng như ý của cô…
Mấy phút sau, cuộc đấu giá cuối cùng cũng bắt đầu.
Lâm Phiên Phiên và Lâm Sương Sương ai ở bên đó, một người về bên người Sở Lý, một người về bên người Triệu Dân Thường.
Vừa mới bắt đầu, các bên còn tranh nhau ra giá cạnh tranh, dần dần giá tăng vọt, người ra giá cũng dần dần giảm xuống, đến cuối cùng, chỉ còn sót lại hai ông chủ là Sở Lý và Triệu Dân Thường.
Hai người như muốn chống đối, người này ra giá cao hơn người kia, đến cuối cùng, giá đưa ra đã cao đến mức làm người ta líu lưỡi.
Rốt cục, Triệu Dân Thường không thể bình tĩnh xem như không có chuyện gì xảy ra nữa, phiền não kéo kéo cà-vạt trên cổ, mắng nhỏ một câu: “Thằng điên!”
Sở Lý mỗi lần ra giá đều trực tiếp ra cao hơn một triệu, cũng có thể nói Triệu Dân Thường hắn nếu muốn tăng giá nhất định cũng phải thêm một triệu, hơn nữa, giá bọn hắn bây giờ cạnh tranh đã cao đến gần cực hạn, lại tiếp tục ra giá nữa, nhất định sẽ lợi bất cập hại.
Nhưng vừa nhìn thấy Lâm Phiên Phiên ngồi bên người Sở Lý, trong nội tâm Triệu Dân Thường dường như chỉ có một âm thanh đang gào thét, Triệu Dân Thường hắn tuyệt không thể thua Sở Lý.
Vì vậy Triệu Dân Thường quyết tâm tiếp tục chống đỡ tăng giá cùng Sở Lý.
Rốt cuộc, Lâm Phiên Phiên bên người Sở Lý lại không nhìn nổi, vẻ mặt khẩn trương nói với Sở Lý: “Tổng giám đốc, giá cạnh tranh chúng ta đưa ra đã vượt qua dự toán rất xa, lại tiếp tục ra giá, cho dù chúng ta có được quyền sở hữu giấy phép kinh doanh của Emidy, chỉ e cũng sẽ chi không bằng thu, mất nhiều hơn được.”
Tề Huynh cũng gật đầu đồng ý, cũng khuyên bảo vài câu, thân là thư ký trưởng cao cấp nhất của Sở Lý, hắn có trách nhiệm nhắc nhở Sở Lý từng quyết định chính xác, đương nhiên quyền lựa chọn cuối cùng nằm ở chính Sở Lý.
Nhưng, mặc cho hai người Lâm Phiên Phiên và Tề Huynh ở bên cạnh sốt ruột khuyên bảo như thế nào, Sở Lý vẫn bình tĩnh, vững như bàn thạch, dừng một chút, mới chậm rãi nói: “Tôi đáp ứng một người, tôi muốn giao Emidy cho cô ấy kinh doanh, cho nên, tôi nhất định phải lấy được, mặc kệ trả bất cứ giá nào.”
Nghe vậy, Lâm Phiên Phiên kinh hãi. Nghĩ đến người này, chắc là cô gái mà Sở Lý một lòng yêu sâu đậm mà Đỗ Minh nói đến kia đi!
Tức thì, không nhiều lời nữa.
Mà Triệu Dân Thường bên này, Lâm Sương Sương cũng không nhịn được khuyên nhủ: “Tổng giám đốc, chúng ta không thể ra giá nữa, trận buôn bán này đã không còn bất kì lợi nhuận gì để nói.”
Triệu Dân Thường nghe xong càng thêm buồn bực, tuy hắn không muốn thua Sở Lý trước mặt Lâm Phiên Phiên, nhưng thân là một doanh nhân thành công lớn trong giới, Triệu Dân Thường hiểu rõ một đạo lý, đó chính là tuyệt đối không thể làm một cuộc buôn bán thua lỗ, mà Lâm Sương Sương lúc này khuyên bảo cũng vừa hay cho hắn một bậc thang để xuống, dứt khoát cắn răng một cái, gật đầu, xem như là ngầm chấp nhận ý kiến của Sương Sương.
Lập tức, một hồi chấn động cả cuộc đấu giá rốt cuộc kết thúc bằng sự thắng lợi của Sở Lý.
Mọi người nhao nhao thất vọng rời đi, Triệu Dân Thường cũng đứng dậy vung vẩy cà-vạt trước ngực, lúc còn cách mấy mét, mắt lạnh liếc xéo Sở Lý, cắn răng mắng một câu lần nữa: “Thằng điên!”
Sau đó, hất đầu, mang theo Lâm Sương Sương giận dữ rời đi.
Sở Lý vô vị nhíu nhíu mày, không rảnh để ý.
Cuộc đấu giá kết thúc hoàn mỹ, đại diện phía Emidy cuối cùng bước lên sân khấu.
Khiến Lâm Phiên Phiên bất ngờ lần nữa là, đại diện của Emidy thế mà lại là Hàn Phiêu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!