Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Giả Ngốc : Ai Là Sói?

"Tôi không nghĩ em dám làm như vậy đâu."

Thế là, cuối cùng thì số phận vẫn để cho hai người họ chung một giường. Không vật ngăn cách, chỉ có hai người trên chiếc giường rộng, giành nhau một tấm chăn, kéo tới kéo lui. Đang nằm yên ắng thì Thi Nhi đột nhiên bật người ngồi dậy, cô khó chịu quay lại nhìn anh.

"Này! Đừng có kéo chăn được không?"

Hàn Thẩm quay người lại đối diện, chống tay nằm nhìn cô khiêu gợi, chiếc áo sơ mi mỏng manh để lộ vòm ngực rắn rỏi.

"Vậy thì lại đây! Tôi ôm!"

Cô tròn mắt nhìn anh, sau đó liền bĩu môi.

"Anh mơ à?"

Thật không thể ngờ có ngày mình lại rơi vào tình cảnh này. Chưa thấy tên nào vô liêm sỉ như Phó Hàn Thẩm, đã vậy còn bị tự luyến siêu cấp. Những người đẹp trai đều mắc những căn bệnh kì lạ vậy sao trời? Vậy thì chị em phụ nữ chúng mình biết làm sao?

Cô im lặng không nói thêm gì nữa, chấp nhận nhường luôn Hàn Thẩm cái chăn rồi nằm xuống ngủ, xoay lưng lại với anh. Trời đêm nay khá mát mẻ, có thể nói là có chút se lạnh, vậy nên cô mới bất chấp mà giành chăn với ai kia. Cuối cùng, chăn thì không có mà còn bị chọc tức thêm.

Đang nằm tự ôm mình thì bỗng nhiên có một bàn tay bất chợt mò đến, nhanh chóng ôm lấy eo cô. Thi Nhi giật bắn mình, cô quay người lại thì thấy Hàn Thẩm đang ôm mình, lại còn nằm gần như thế. Thấy cô đã thấy, anh còn không ngại gì mà kéo cô lại gần.

"Này! Anh điên hả? Bỏ tôi ra mau lên!"

Thi Nhi cố gắng gằn giọng để mình không quát lên, vì lúc này đã là gần nửa đêm rồi. Hàn Thẩm nhìn cô thật gần, cười cười nói.

"Em lạnh mà? Nên tôi mới ôm cho em ấm đấy!"

Cô trừng mắt nhìn anh, nghiến răng nghiến lợi.

"Láo vừa thôi đấy! Bỏ tay anh ra mau!"

Hai người nằm ở trên giường mà cứ như trên sàn đấu đô vật, còn mình thì chính là võ sĩ, cứ thế mà dằn co kéo qua kéo lại. Anh biết cô đang lạnh lắm rồi, vai còn run lên cầm cập, chỉ là cô nhất định không chịu đắp chăn thôi. Thi Nhi là người cứng đầu, đối với người mà cô cho là vô sỉ như anh thì phải càng cứng đầu hơn nữa, tốt nhất là có thể dùng đầu để chọi chim.

Hàn Thẩm đột nhiên nhanh tay hơn nữa, anh nhất quyết ôm cô trong lòng mà không để cô vùng vẫy. Cảm giác bị ôm cứng ngắt thế này, khiến cô không tài nào thoát ra được. Một mùi hương dễ chịu thoang thoảng qua cánh mũi, hơi ấm từ nơi lồng ngực ấy như làm cô trở nên ấm áp hơn, không còn thấy lạnh. Giọng anh nhè nhẹ vang lên trên đỉnh đầu của cô.

"Ôm một chút thôi! Nếu em mà la lên thì cả nhà này đều sẽ dậy hết, lúc đó em không thể biện minh gì được đâu!"

Còn có cả định lí đó nữa cơ? Mà đúng thật là giờ này cả nhà ngủ hết rồi, cô muốn quát mắng anh thì cũng không thể để người khác bị ảnh hưởng. Miễn cưỡng hết mức nằm trong lòng anh, Thi Nhi lầm bầm.

"Phó Hàn Thẩm! Anh bỉ ổi vừa thôi!"

Không những anh bỉ ổi mà còn vô liêm sỉ, mặt dày, đáng ghét, khó ưa. Không hiểu sao tôi lại có thể chăm sóc anh hơn một năm qua được? Sức chịu đựng của tôi chắc cũng hoá trâu bò rồi.

Hàn Thẩm cười nhẹ, thấy cô không cọ quậy gì mà lòng cũng có phần mãn nguyện. Nhưng ngay sau đó, anh liền giở trò giang tà mà nói với cô.

"Em mà không nghe lời, tôi nhất định sẽ bỉ ổi cho đến khi em nằm một chỗ không đi nỗi."

Thi Nhi trố mắt, cô ngẩng đầu lên nhìn anh, nghẹn họng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!