Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Được Vợ Cũ Bao Nuôi - Hạ Nhược Hy

Nhược Hy ngạc nhiên khi nghe anh nói nhưng cô cũng nhanh chóng trấn tĩnh. Kỳ Dương mất trí nhớ, anh ấy thừa nhận cô là vợ ở bên ngoài như vầy là do không biết gì mà thôi. Kỳ Dương của trước kia không muốn công khai với cô ở trước mọi người. Bây giờ nghe anh nói như vậy thật sự làm cô rất xao động. Chỉ là hai người đã ly hôn rồi, nói ra bây giờ có phải có gì đó hơi kì không?

“Cái gì cơ?”

Người ngạc nhiên và phản ứng nhanh nhất ở không phải cô mà là Tử Thiếu Ân. Anh ta không thể tin vào tai mình, trọn tròn mắt nhìn chằm chặp vào anh đánh giá.

Làm sao lại có thể? Từ đâu ra một thằng ất ơ nhận vơ vậy hả?

“Lịch sự chút đi, phản ứng của anh có hơi quá đà đấy.”

Thẩm Kỳ Dương bước lại gần trước bao ánh mắt của mọi người. Tò mò có, ngưỡng mộ có và có cả ánh mắt như muốn khoét da khoét thịt anh kia nữa. Quá là thù địch thật khó làm người ta bỏ qua.

“Vợ! Anh nhớ em quá. Mới xa chút thôi mà chịu không nổi luôn đó.”

Nhược Hy:”…”

Anh đang nhìn cô. Thật sự là đang nói với cô sao?

Cô thấy anh đi tới, lướt qua từng người một đang đứng giữa làm rào chắn giữa cô và anh. Tưởng chừng như vậy sẽ dừng nhưng không ngờ lại đi tới sát gần cô như vậy, khoảng cách giữa hai người thu hẹp dần.

Anh không những muốn tới gần cô mà còn muốn ôm chặt cô vào lòng nữa cơ.

Không chút e ngại mà anh ôm lấy cô từ phía sau. Anh rất thích cảm giác và cách ôm này.

Vì sao nhỉ? Vì có lẽ khi ấy anh có thể nhìn và bảo vệ cô từ mọi phía. Không bỏ lại cô ở phía sau hay để cô lẻ loi một mình đứng trước. Hai người sẽ cùng cảm nhận được hơi ấm của nhau và mắt cùng nhìn về một hướng.

Còn cảm giác gì có thể thích hơn chứ?

“Anh…”

Thấy cô quay đầu lại nhìn anh như muốn nói gì đó, Kỳ Dương mỉm cười cúi sát đầu xuống tai cô thì thầm nói:

“Đứng yên nào.”

“Hy Hy phải nhanh thoát khỏi đây rồi làm việc cho xong để dẫn Kỳ Dương đi chơi như đã hứa chứ?”

“Không lẽ… là nói dối sao?”

Cô ngượng ngùng nhìn anh đang nói. Tại sao lại có thể dễ thương như vầy? Ai mà ngờ người đàn ông đang mặc bộ đồ lịch lãm chuẩn quý ông này đang nhõng nhẽo với cô cơ chứ?

Ánh mắt anh vẫn chăm chú nhìn cô đợi câu trả lời. Không còn cách nào khác. Cô vẫn giữ nguyên tư thế được anh ôm, nhẹ hắng giọng rồi trả lời:

“Không có nói dối. Đợi xong tôi sẽ dẫn anh đi mà.”

“Hạ Nhược Hy! Em nói đi, người này là ai hả?”

Một giọng nói đầy phẫn nộ vang lên làm cắt đứt cuộc đối thoại đầy mập mờ giữa hai người. Tử Thiếu Ân không thể chấp nhận hiện tại, dù mọi chuyện đang xảy ra trước mắt nhưng anh vẫn muốn cô lên tiếng xác minh.

Dù chỉ một phần trăm thôi cũng được, anh muốn cô lên tiếng nói tên này đang nói dối. Chỉ cần cô nói vậy, anh ta sẽ tiến lên và cho hắn một trận. Anh ta thề rằng sẽ bẻ gãy cái tay đang ôm lấy cô kia của hắn. Để hắn sẽ không có thể mơ tưởng hay tự tiện như vậy nữa.

Nhưng…

Làm anh ta thất vọng rồi, cô ấy đúng là đã nói nhưng là nói tên đó thật sự là chồng cô.

Nhược Hy ánh mắt kiên định, nói một cách chắc nịch:

“Anh ấy… là chồng của tôi.”

“Ha ha ha… chồng sao? Làm sao… làm sao có thể…”

Anh ta vừa cười vừa nói. Nói là cười thì cũng hơi quá vì nó thật sự giống như là đang muốn khóc hơn vậy. Tình thế xoay chuyển, nhìn thấy sự yếu mềm của người yêu mình càng khiến cho Cố Tuế Tâm tức giận.

Cô ta đẩy anh ấy một cách rõ mạnh, lớn tiếng quát tháo:

“Anh bị điên sao? Tôi còn đang đứng ở đây đấy.”

Tử gia nhờ vả nhà cô ta rất nhiều. Một lời đe dọa nhẹ này cũng đủ làm cho anh ta thanh tỉnh được đôi phần mà trở nên ngoan ngoãn hơn. Nếu muốn được sống trong giàu sang, làm gì được đó ở đây thì anh ta làm sao có thể tuột mất núi vàng này? Dù anh ta có không muốn nắm giữ thì ba mẹ anh ta cũng sẽ bắt anh ta giữ cho bằng được.

Chưa kể mối quan hệ này cũng quá tốt đẹp đi. Anh ta có thể không dao động sao? Thừa hưởng khối tài sản và giao tiếp khổng lồ nếu có được cô gái có tính tiểu thư này.

Tuy có hơi nhục nhã một chút nhưng quả thật nó rất đáng giá.

“Anh xin lỗi, anh chỉ là hơi bất bình một chút vì cô ta lại muốn trèo cao thôi.”

Ôm lấy bả vai của cô ta, anh ta giở giọng ngọt ngào đầy tình cảm mà nịnh nọt.

Cô ta liếc yêu, phụng phịu nói:

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!