Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng - Vũ Tiểu Kiều

Vũ Tiểu Kiều tắm rửa xong, nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm vào chùm đèn thủy tinh trên trần nhà, trong lòng đầy sự mê man. 

Cô không muốn trở lại nhà họ Vũ. 

Nhưng bây giờ ngoại trừ nhà họ Vũ thì cô còn có thể đi đâu đây? 

Về tới đây, ít nhất mình còn là con gái rượu của Thị trưởng, Tịch Thần Hạn muốn ly hôn cũng không thể nào đến tận đây để ép buộc cô đúng không? 

Cô đưa hai tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình, trong lòng lại vô cùng đau đớn. 

Tại sao đột nhiên Tịch Thần Hạn lại muốn ly hôn? 

Là do anh thật sự muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này hay bởi vì anh có nỗi khổ riêng? 

Giác quan thứ sáu nói cho Vũ Tiểu Kiều rằng, nếu như Tịch Thần Hạn có nỗi khổ khó nói, chắc chắn có liên quan đến cục diện rối rắm của Tập đoàn Tịch Thị. 

Nhưng mà Vũ Kiến Trung có vai trò gì trong sự hỗn loạn ở Tập đoàn Tịch Thị?

Lúc trước Vũ Kiến Trung đã nhiều lần giúp đỡ Tập đoàn Cung Thị, nhưng bây giờ Tập đoàn Tịch Thị và Tập đoàn Cung Thị đang âm thầm đối đầu với nhau...

Nghĩ tới những thứ này, Vũ Tiểu Kiều hơi đau đầu. 

Cô đứng dậy mặc quần áo, đi ra phòng ngủ, muốn đến thư phòng Vũ Kiến Trung xem một chút, có lẽ sẽ tìm ra được thứ gì đó. 

Vũ Tiểu Kiều lặng lẽ rời khỏi  phòng ngủ, Tôn Hồng cũng lặng lẽ đi vào phòng của cô. 

Tôn Hồng vào phòng tắm, tìm được tóc của Vũ Tiểu Kiều, nhanh chóng cầm trong tay rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng ngủ Vũ Tiểu Kiều. 

Tôn Hồng đưa tóc cho Vũ Kiến Trung, trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng không yên. 

"Kiến Trung... Cao Thúy Cầm đã chính miệng thừa nhận rằng Tiểu Kiều là con gái của chúng ta, chúng ta còn cần phải xét nghiệm ADN nữa sao?" 

"Tôi luôn cảm thấy rằng nếu làm xét nghiệm này sẽ quá bất công đối với Tiểu Kiều." 

Vũ Kiến Trung nhìn sợi tóc trong tay, ánh mắt ủ dột nói: "Tôi không thể tin tưởng Cao Thúy Cầm." 

"Nhưng mà tôi cũng đã sớm nhận ra, dựa theo tính cách của Cao Thúy Cầm, bà ta vô cùng hận bà như thế thì chắc chắn sẽ không bao giờ đối xử tốt với Phi Phi." 

"Hiện tại Phi Phi đúng là con gái của Cao Thúy Cầm, còn Tiểu Kiều… Tôi cảm thấy vẫn không hợp lý ở đâu đó nhưng lại nghĩ không ra." 

Trong lòng của Tôn Hồng vô cùng bồn chồn, hốc mắt dần đỏ lên, nước mắt lăn xuống. 

"Nếu như Tiểu Kiều không phải con gái của chúng ta, vậy con gái chúng ta đang ở đâu?" 

Vũ Kiến Trung nhíu mày: "Đừng luôn chỉ biết khóc! Tâm trạng của tồi đã đủ phiền rồi." 

Tôn Hồng vội vàng ngừng khóc, không ngừng gật đầu: "Được được, tôi đi hầm canh cho Tiểu Kiều." 

"Mặc kệ như thế nào, tôi vẫn hy vọng Tiểu Kiều là con gái của tôi. Con bé độc lập, tài giỏi, còn lương thiện như vậy, Coi như Cao Thúy Cầm cũng đã làm được một chuyện tốt, dạy dỗ con gái tôi thành như vậy." 

Tôn Hồng đi đến phòng bếp, vừa nấu vừa cầu nguyện chỉ mong xét nghiệm đưa ra kết quả tốt, Vũ Tiểu Kiều là con gái của bà ta. 

Như vậy sẽ không cần làm bà ta phải sốt ruột không biết con gái mình đang ở nơi nào. 

Vũ Tiểu Kiều lẻn vào phòng làm việc Vũ Kiến Trung nhưng lại không tìm được thứ gì. 

Ngoại trừ một ít giấy tờ về chính trị, không có một chút gì liên quan tới Tập đoàn Cung Thị. 

Vũ Tiểu Kiều thật sự tìm không thấy nên đành phải ra khỏi phòng làm việc. 

Mà lúc này lại có một số lạ gọi đến điện thoại cô. 

Vũ Tiểu Kiều nhìn thoáng qua, nghe máy trong sự nghi ngờ. 

Giọng nói lạnh lùng của Cung Cảnh Hào vang lên: "Mợ nhỏ trước kia của tôi! Mau đi ra gặp tôi!" 

Sắc mặt Vũ tiểu Kiều lạnh lẽo: "Chúng tôi vẫn chưa ly hôn, hãy  xưng hô giống trước kia đi." 

"Gặp mặt đi." Cung Cảnh Hào nói. 

"Tại sao anh lại đổi số?" Vũ Tiểu Kiều không muốn gặp anh ta. 

"Vẫn luôn là số đó mà, em không lưu lại đúng không. Đúng là đáng buồn, ha ha..." Cung Cảnh Hào cười tự giễu. 

"Anh có chuyện gì cần nói thì cứ nói trong điện thoại luôn đi." 

"Gặp nhau rồi nói." 

"Hiện tại tôi không được khỏe, không muốn đi ra ngoài." Vũ Tiểu Kiều từ chối. 

"Lúc trước tôi đã làm cho em nhiều chuyện như vậy mà ngay cả một tiếng cảm ơn cũng không nghe được, hiện tại tôi muốn đổi lấy một câu cảm ơn." 

Vũ tiểu Kiều khó hiểu nhíu mày: "Cung Cảnh Hào! Lời này của anh có ý gì?" 

"Ồ? Thì ra em vẫn chưa biết, không sao, em sẽ biết ngay thôi." 

Cung Cảnh Hào cúp điện thoại, Vũ Tiểu Kiều không hiểu chuyện gì. 

Anh ta đang nói gì vậy chứ? 

"Cảm ơn" cái gì? Tại sao cô phải cảm ơn anh ta? 

Cung Cảnh Hào đã làm những gì sau lưng cô chứ? 

Vũ Tiểu Kiều muốn tìm hiểu cho đến cùng, nhưng hiện tại lại không muốn lao vòng xoáy đó. Nơi đó luôn tràn đầy thống khổ, trực giác mách bảo cô nên chạy trốn. 

...

Đường Khải Hiên ở công ty xử lý xong công tác, rốt cuộc lại thương lượng thêm một dự án khác, anh ta phân phó trợ lý vài câu, sau đó rời khỏi công ty đi đến quán bar. 

Một người uống rượu vô cùng nhàm chán, lại không thú vị. 

Cầm điện thoại lật xem qua danh bạ. 

Lúc trước, khi giả làm người yêu với Hàn Hủy, vì muốn làm sự tồn tại của Hàn Hủy trở nên nổi bật, anh ta khăng khăng ép Hàn Hủy phải uống rượu với anh ta  

Mà Hàn Hủy cũng rất hiểu ý, làm cho Đường Khải Hiên cảm thấy vô cùng hợp ý. 

Nhưng hiện tại không giống với lúc trước. 

An Tử Dụ xuất hiện! 

Hàn Hủy đã sắp biến mất khỏi đầu Đường Khải Hiên. Có lẽ qua một thời gian ngắn nữa anh ta cũng không biết Hàn Hủy là ai. 

Đường Khải Hiên gọi điện thoại cho An Tử Dụ, yêu cầu An Tử Dụ đến đây uống rượu với anh ta. 

An Tử Dụ không muốn đến, thế nhưng không còn cách nào khác. 

Cô ấy đã bằng lòng làm người phụ nữ của anh ta, nếu không  đến thì không biết tên đáng ghét này sẽ dùng biện pháp gì để tra tấn cô ấy nữa. 

Lúc An Tử Dụ đi vào quán bar, Đường Khải Hiên đã uống đến say mèm. 

An Tử Dụ không rõ, lúc trước khi Đường Khải Hiên làm bác sĩ, hình như không uống rượu, tại sao gần đây lại thích uống rượu như vậy? 

Trong mắt lại ánh lên vẻ cô đơn, bộ dạng giống như bị thất tình và không thể tự chữa lành được. 

An Tử Dụ cướp chén rượu trong tay Đường Khải Hiên: "Tôi đưa anh trở về, anh đừng uống nữa.”

Đường Khải Hiên cầm tay An Tử Dụ, dùng sức một chút, kéo An Tử Dụ vào lòng. 

Lần đầu tiên từ trước đến giờ, trước ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, Đường Khải Hiên bế An Tử Dụ lên. 

Quán bar này là nơi dành cho giới thượng lưu. 

Người đến nơi này đều là con cháu của những gia đình giàu có hay các nhân vật nổi tiếng. 

Dĩ nhiên bọn họ biết Đường Khải Hiên của Công ty giải trí Đường Thị, cũng biết An Tử Dụ cô chủ nhà họ An giàu có. 

Chỉ là bọn họ không ngờ, cô chủ của nhà họ An là An Tử Dụ và Đường Khánh Hiên lại ở bên nhau? 

Lúc trước An Tử Dụ gả cho Thẩm Tinh Châu, không bao lâu đã ly hôn. Hiện tại ly hôn chưa được bao nhiêu ngày mà đã chơi đùa với Đường Khải Hiên. 

Mọi người lập tức biết rõ. 

Từ cái ngày mà An Tử Dụ gả cho Thẩm Tinh Châu, Đường Khải Hiên đã làm khó dễ tra tấn An Tử Dụ giữa lễ cưới, có nhiều tin đồn rằng tình cảm của hai người này không rõ ràng thì ra là sự thật. 

Cũng không biết, Đường Khải Hiên đã chen ngang vào tình cảm giữa An Tử Dụ và Thẩm Tinh Châu, hay là Thẩm Tinh Châu chen ngang vào tình cảm giữa An Tử Dụ và Đường Khải Hiên. 

Đường Khải Hiên đã uống hơi nhiều, mặc kệ An Tử Dụ giãy dụa, trực tiếp ôm cô ấy vào thang máy, đi vào căn phòng xa hoa ở quán bar. 

Đường Khải Hiên ném An Tử Dụ lên giường lớn, bắt đầu cởi cúc áo sơ mi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!