Ở vũ hội có rất nhiều cô gái nhìn Tịch Thần Hạn với ánh mắt phát sáng và mập mờ.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Tịch Thần Hạn xuất hiện ở những bữa tiệc như thế này.
Trước đây không biết anh kiêu ngạo và lạnh lùng biết bao, bất kỳ hoạt động nào cũng không mời được anh hạ cố đến tham dự.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Vũ Tiểu Kiều ở bên cạnh Tịch Thần Hạn thì chỉ có thể hậm hực thu lại tất cả ánh mắt và đè nén tất cả nỗi oán hận và đố kỵ ở trong lòng lại.
Tuy Vũ Tiểu Kiều không phải là một đại mỹ nhân đẹp tuyệt trần, nhưng trên người cô lại có một luồng hơi thở rất thu hút người khác, đặc biệt là đôi mắt của cô, nhìn trong veo như nước, nhưng khi mỉm cười thì lại vô cùng thu hút người khác.
Chỉ cần là đàn ông nhìn thấy đôi mắt đó của cô thì sợ là đều sẽ không chống chế được bản thân.
Nếu lấy phụ nữ để miêu tả về cô thì chính là.....
“Người phụ nữ kia sinh ra đã có một đôi mắt mê hoặc lòng người.”
“Cô ta nhất định đã dùng đôi mắt như vậy để mê hoặc cậu Thần.”
“Đúng! Chính là như vậy!”
Đám phụ nữ khẽ thì thầm.
“Nhưng cô ta đứng ở bên cậu Thần thật sự rất xứng đôi.”
“Đúng vậy, đúng vậy, tôi thấy cảnh bọn họ ở bên nhau thì cũng có chút tự cảm thấy hổ thẹn vì không bằng bọn họ!”
“Cậu Thần thật sự đối xử rất dịu dàng với cô ta, ánh mắt của cậu Thần khi nhìn cô ta cũng có thể vắt ra thành nước được rồi, tôi ngưỡng mộ cô ta quá đi mất thôi.”
“Cô ta lợi hại thật, lại có thể nắm giữ được trái tim của cậu Thần....”
Trong đó có một cô gái, giữ thái độ xem kịch vui lắm chuyện nói, “Khi vũ hội bắt đầu, tôi có nhìn thấy cậu thứ hai của nhà họ Tào là Tào Xuyên, bây giờ không thấy anh ta ở hội trường nữa rồi, có phải là do anh ta biết cậu Thần và vợ chưa cưới của cậu Thần đến nên đã bị doạ cho sợ chạy mất rồi không?”
Mấy cô gái phấn kích lên nói, “Tôi cũng nhìn thấy rồi, hình như là đi nhà vệ sinh, lúc nữa mà bọn họ gặp nhau thì không biết sẽ như thế nào?”
“Cũng không biết là do Tào Xuyên rắp tâm cướp mất vợ chưa cưới của cậu Thần hay là cậu Thần cướp mất vợ chưa cưới của Tào Xuyên nữa.”
“Quan hệ của bọn họ khá là loạn.”
“Tôi nghe nói, là do Vũ Tiểu Kiều một chân đạp hai thuyền, bắt cá hai tay hẹn hò cùng một lúc với cả cậu Thần và Tào Xuyên, cuối cùng bị người nhà họ Tào biết được nên mới bị từ hôn.”
“Thế mà cậu Thần vẫn cần người phụ nữ như vậy sao?”
“Chắc là kỹ năng ở trên giường của cô ta rất tốt, biết dỗ giành người khác nên đã dỗ giành được cậu Thần.”
“Các cô xem gần đây, từ sau khi bọn họ đính hôn thì điều là những tin tức bọn họ ân ái và hạnh phúc.”
“Hừm, có một câu nói không phải nói là càng thể hiện tình cảm thì sẽ càng chia tay nhanh sao? Tôi không thấy bọn họ khả quan cho lắm, sớm muộn cũng sẽ chia tay.”
“Nhưng lão phu nhân Tịch đã truyền lại bảo vật gia truyền là sợi dây truyền cho Vũ Tiểu Kiều rồi, chính là đã nhận đứa cháu dâu này rồi. Nếu như phẩm hạnh của cô ta không tốt thì lão phu nhân cũng sẽ không thừa nhận cô ta như vậy đâu.”
“Chúng ta đừng đoán bừa nữa, đợi xem kịch vui khi cậu Thần và Tào Xuyên gặp nhau đi.”
“Một người là người yêu cũ, một người là chồng sắp cưới bây giờ, nhất định sẽ rất tuyệt vời.”
Đám phụ nữa kia kiềm chế tâm trạng đang kích động không gì so sánh được của mình lại, đợi kịch vui xảy ra.
Đường Khải Hiên thấy Tịch Thần Hạn đến vũ hội thì vô cùng ngạc nhiên.
Tên hoà thượng này, sao lại có hứng thú đến những bữa tiệc như thế này vậy?
Đường Khải Hiên cầm một ly rượu vang bước đến, anh ta nhàn nhạt liếc Vũ Tiểu Kiều một cái, ánh mắt điềm tĩnh nhìn về phía Tịch Thần Hạn.
“Còn chưa chúc mừng cậu, đính hôn vui vẻ.” Đường Khải Hiên uống cạn ly rượu trước.
Tịch Thần Hạn cong môi lên, anh chỉ uống một ngụm, “Cậu không chúc mừng mình thì mình cũng rất vui.”
“......” Ánh mắt Đường Khải Hiên trở nên u ám.
Đồ trọng sắc khinh bạn này!
Vũ Tiểu Kiều nhìn Đường Khải Hiên một cái, hôm nay anh ta mặc một bộ âu phục màu xanh lam đậm, nhìn vừa tôn quý vừa tao nhã, dáng vẻ không đeo kính của anh ta nhìn giống kẻ ăn chơi nhiều hơn.
Vũ Tiểu Kiều lại nhìn sang Tịch Thần Hạn một cái, quan hệ của bọn họ từ khi nào trở nên thân thiết như vậy?
Trước đó ở bệnh viện, rõ ràng là cô nhìn thấy ý thù địch của Tịch Thần Hạn giành cho Đường Khải Hiên là rất sâu đậm, chính là khi Vũ Phi Phi nói cô và Đường Khải Hiên mập mờ với nhau, ánh mắt của Tịch Thần Hạn lúc đó giống như là muốn ăn tươi nuốt sống Đường Khải Hiên vậy.
Tịch Thần Hạn nhìn thấy sự nghi hoặc của Vũ Tiểu Kiều, “Bạn thân nhất của tôi.”
“Bạn sao?”
Vũ Tiểu Kiều càng cảm thấy kỳ lạ, người có thể làm bạn với Tịch Thần Hạn, còn là bạn thân nhất thì chắc là phải có dũng khí và sự gan dạ lớn như thế nào?
Bỏ qua những thứ này, một phó viện trưởng của một bệnh viện thì làm cách nào để trở thành bạn của người đứng đầu trong bốn thiếu gia của Kinh Hoa là cậu Thần của Kinh Hoa vậy?
“Vừa mới đính hôn liền dẫn theo vợ chưa cưới xuất hiện trước mắt mọi người là đang sợ người khác không biết cậu đính hôn rồi sao?” Đường Khải Hiên nở nụ cười trêu đùa Tịch Thần Hạn.
Nếu không phải là vì Tịch Thần Hạn đính hôn rồi thì ông nội của anh ta cũng sẽ không ép anh ta đi xem mắt.
Ở trong mắt của Đường Khải Hiên thì bây giờ Tịch Thần Hạn chính là kẻ đầu sỏ!
Tịch Thần Hạn nhếch mày hỏi vặn lại, “Bây giờ còn có người không biết bọn mình đã đính hôn rồi sao?”
“Câu trả lời này rất đáng hận, nhưng những nơi như thế này rất phức tạp, không phải cậu Thần là cậu rất từ trước đến nay đều không thèm ngó ngàng đến sao? Thế mà hôm nay lại ngự giá đích thân tham dự.” Đường Khải Hiên cảm thấy rất nghi hoặc, anh ta vô cùng cảm thấy chuyện Tịch Thần Hạn xuất hiện ở đây là một chuyện rất bất bình thường.
“Cậu Đường như cậu có thể đến thì tại sao mình không thể đến chứ?” Tịch Thần Hạn trả lời vòng vo.
“Hoàn cảnh của chúng ta khác nhau!”
“Có cái gì khác nhau vậy?” Tịch Thần Hạn nhìn như đang cười, nhưng trong đáy mắt đen kịt của anh lại đang ẩn giấu một sự xa xăm.
Vũ Tiểu Kiều cũng không hiểu, có cái gì khác nhau chứ?
“Cậu có vợ chưa cưới, còn mình thì không.”
Tiệc tượu vũ hội của giới thượng lưu từ trước đến nay đều khá hỗn loạn.
Tuy cũng có người thành đôi thành cặp, nhưng những người đến đây đa số là vì đến tìm kiếm bạn tình để mây mưa vui đùa với nhau một đêm rồi thôi.
Nhưng cũng có người kết giao quan hệ bạn bè ở những nơi như thế này, sau đó phát triển lên một bước gọi là “hợp tác lâu dài.”
Nhưng hôm nay Tịch Thần Hạn dẫn Vũ Tiểu Kiều đến đây, chỉ sợ không phải là dẫn Vũ Tiểu Kiều ra ngoài để làm quen với cảnh đời và xuất hiện trước mặt mọi người đơn giản như vậy.
Đường Khải Hiên nhìn Tịch Thần Hạn một cái, “Nếu đã đính hôn rồi thì hy vọng hai người có thể bước cùng nhau đến cuối đời.”
Tịch Thần Hạn cũng cầm ly rượu lên, Vũ Tiểu Kiều cũng cầm cầm ly rượu lên, khẽ chạm ly với Đường Khải Hiên.
“Chúng mình nhất định sẽ hạnh phúc.” Tịch Thần Hạn cong môi mỉm cười.
Đường Khải Hiên cảm nhận rõ được nụ cười của Tịch Thần Hạn có ý sâu xa khác, nhìn theo ánh mắt của Tịch Thần Hạn nhìn sang....
Liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc rơi vào tầm mắt.
Đường Khải Hiên lập tức trợn trừng mắt lên, trong lòng anh ta cũng từ từ hiểu rõ được mục đích thật sự mà hôm nay Tịch Thần Hạn xuất hiện ở đây.
Tịch Thần Hạn sợ là nhắm vào người đó mà đến.
Tào Xuyên!
Tào Xuyên từ nhà vệ sinh đi ra, khi đi đến hội trường liền nghe thấy có người nói Tịch Thần Hạn và Vũ Tiểu Kiều đến rồi.
Tào Xuyên lập tức cảm thấy sợ sệt, bởi vì nụ cười vui vẻ ở trên mặt anh ta lập tức đóng băng lại.
Trong lòng anh ta lo lắng không yên, anh ta có chút không quyết định được là bây giờ nên chuồn về hay là cố gắng gắng gượng đến khi vũ hội kết thúc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!