Chương 190
Mà giờ phút này, trên lầu hai…
Khi Liễu Tự đang nhìn dung mạo của Diệp Lâm thì vô cùng kinh ngạc. Khuỷu tay anh ta huých huých Ninh Nhất Phàm đã thu hồi tâm mắt: “Nhất Phàm, mau nhìn, đó là ai vậy?”
Ninh Nhất Phàm liếc nhìn anh ta, tuy trong lòng không vui nhưng vẫn nhìn theo tâm mắt của anh ta.
Là cô? Người phụ nữ giống với Ninh Thiên Vũ? Tuy bây giờ cô không kinh diễm như đêm giả dạng đó, một thân quần áo lao động, đồ trang sức tao nhã, tóc dài tùy ý cột ở sau lưng, cách ăn mặc vô cùng mộc mạc nhưng dung nhan tuyệt sắc kia chỉ cần nhìn kĩ thì chẳng sợ có kính râm che khuất cũng không che được vẻ đẹp của cô.
“Đi xuống ngăn cô ấy lại!” Lần trước, sau khi cô lộ mặt liền mất tăm mất tích, anh ta tìm trong nước nhiều lần nhưng vẫn không có tin tức, không nghĩ tới vậy mà đã ra nước ngoài rồi Người phụ nữ kia phẫu thuật thẩm mỹ thất bại, tâm tình buồn bực, lúc này lại bị một chuyên viên trang điểm đánh, nhất thời tức giận nổi trận lôi đình.
Thấy Diệp Lâm xoay người muốn đi, cả người cô cơ hồ là bị móc sau gáy, chỉ là không biết sao lại có một người đi ra lôi Diệp Lâm không hề cảm kích ra, người phụ nữ vốn dĩ định lao vào cô liền ngã nhào trên mặt đất, chỉ nghe thấy tiếng cô ta “A..” lên thảm thiết.
Tiếp theo liền nhìn thấy cô ta ôm mũi chạy ra bên ngoài, không thèm quan tâm tới việc gây phiền phức cho Diệp Lâm nữa.
Sau khi Diệp Lâm phản ứng lại, quay đầu vừa muốn cảm ơn người vừa kéo cô nhưng vừa quay người nhìn thấy Liễu Tự liền đứng đơ tại chö, đầu óc trống rỗng, tim đập thình thịch.
Cô bối rối cúi đầu, nhắm mắt cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ, sau khi bình tĩnh lại cô nhướng mày cười với Liễu Tự.
Sau đó, cô rút cánh tay bị Liêu Tự nắm lúc nấy về, cúi người lạnh nhạt nói: “Cám ơn tiên sinh đã ra tay tương trợ.”
Nói xong, cô xoay người muốn đi.
Liêu Tự ở đây thì không cần nói cũng biết Ninh Nhất Phàm cũng ở đây, cô nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ gặp lại hai người trong trường hợp này, đột nhiên như vậy, tránh né không kị Năm ấy sinh xong Minh Tuyền, vài ngày sau cô liền cầu xin Sở Tịnh Khuynh đưa cô đi nước ngoài.
Cô sợ hãi ở gần quá sẽ không khống chế được nội tâm của bản thân.
Sau khi tới bên này, vốn dĩ cô tưởng là đời này cũng sẽ không liên quan gì nữa.
Cũng không muốn sẽ gặp lại như vậy.
“Vị tiểu thư này, giám đốc của chúng tôi muốn hỏi cô một vài chuyện, phiền cô theo tôi lên lầu” Liễu Tự không còn dễ nói chuyện như ngày trước, giờ phút này gương mặt anh ta không chút thay đổi, thanh âm lạnh ùn không cho phép từ chối Lại nắm lấy tay Diệp Lâm một lần nữa, nhấc chân liền muốn đi lên cầu thang.
Diệp Lâm cơ hồi là bị lôi lên trên lầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!