Vũ Vân Hân đã từng cho rằng, năm 30 tuổi cô sẽ là một tinh anh trong xã hội, cuộc sống sẽ trôi qua như sinh hoạt hằng ngày của Mục Lâm Kiên bây giờ vậy.
Nhưng đâu ai ngờ được, cô mang thai ngoài ý muốn, hao hết 4 năm thanh xuân của mình.
Ngoại trừ nhận được ba đứa nhóc đáng yêu thì về cơ bản, cô đã bị tách khỏi xã hội.
Cô thở dài, cầm lên tập văn kiện mà Mục Lâm Kiên đưa cho, tiếp tục tìm một dự án khác.
Đối với người khác mà nói, cô quả thật rất may mắn, may mắn vì quen được Mục Lâm Kiên, càng may mắn hơn là trở thành mẹ của ba đứa nhỏ thiên tài.
Cô đeo lại giày cao gót, cầm lấy tập văn kiện làm suốt cả đêm qua, đi ra khỏi văn phòng.
Thật ram đôi giày này không dễ đeo một chút nào, thế nhưng để cho phù hợp với lớp trang điểm là khí chất của bộ đồ công sở này nên cô không thể không đeo.
Cho dù năng lực không bằng nhưng về khí chất thì không thể thua!
“Vũ tiểu thư, cô không thể một mình sử dụng xe này được!”
Vốn dĩ định xin mượn xe để dùng, thế nhưng cô lại bị từ chối.
“Không phải là tôi đã đi bảo dưỡng xe rồi sao? Nên xử lý tôi cũng đã xử lý, đền bù tôi cũng đã đền, tại sao không cho tôi lái?”
“Đây là yêu cầu của tổng giám đốc Mục! Nếu như Vũ tiểu thư cần dùng như vậy thì tùy ý chọn một tài xế của chúng tôi đi!”
Mười người tài xế mới tới lập tức đứng dậy, quay về phía Vũ Vân Hân.
“Tài xế của chúng tôi đều là những người có kinh nghiệm mười năm trở lên, thế nên Vũ tiểu thucó thể yên tâm!”
Cư nhiên, Vũ Vân Hân bị ghét bỏ!
Đây là bọn họ đang chê bai kỹ thuật lái xe của cô đúng không?
“Được rồi! Tôi bỏ cuộc, bây giờ tôi sẽ tự đi mua xe!”
Vừa nói xong cô đã thấy hối hận.
Bởi vì bây giờ trong tài khoản của cô chỉ còn một vạn hai, sáng nay đầu óc bị chập nên cô đã trả lại tiền cho Mục Lâm Kiên.
Cô rầu rĩ gõ đầu mình, thật là ngu ngốc mà, làm sao lại đối xử với đống tiền đó như vậy chứ!
“Xin hỏi Vũ tiểu thư, cô còn dùng xe không?”
“Có.”
Hiện tại chỉ đành như vậy.
Tài xế dừng xe trước mặt cô, mở cửa chiếc siêu xe giá trên trăm vạn.
“Cái này không giống với xe thông dụng của công ty cho lắm, nhỉ..?”
“Tổng giám đốc Mục nói, cô chỉ có thể ngồi siêu xe!”
Vũ Vân Hân không tự chủ được mà cong khóe miệng.
Aizz, lại bị ngọt quá rồi!
Cô ngại ngùng mà đánh giá siêu xe trước mặt, đúng thật là tốt hơn nhiều với xe ngày hôm qua.
“Vũ tiểu thư, mời!” tài xế chuyên nghiệp phục vụ.
Vũ Vân Hân ngồi sau ghế lái, cảm giác yên ổn làm cho cô càng cảm thấy kiên định.
Cô vốn dĩ chính là một người mù hướng, dù đã thi lấy bằng lái nhưng thi bốn năm lần mới qua, suýt chút nữa là từ bỏ rồi.
“Vũ tiểu thư, đây là hoa quả mới nhập và đồ uống!”
Trong xe còn phục vụ trái cây và đồ uống, thật là quá tốt!
Lúc nãy, Vũ Thư Anh vừa từ thang máy đi xuống thì thấy gara xe của Mục Lâm Kiên mở ra.
Cô ta nhanh chóng chỉnh sửa lại nhan sắc, quần áo, sau khi thấy thật hoàn mỹ mới tỏ vẻ thục nữ đi lại.
Vũ Vân Hân nhanh chóng đóng cửa sổ xe lại.
“Vũ tiểu thư, cột kỹ đai an toàn, bây giờ chúng ta sẽ xuất phát!”
“Nhanh! Nhanh lên!” Cô không muốn bị Vũ Thư Anh nhìn thấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!