CHương 90:
Tôn Tử Hạo lại nói: “Anh ây là anh của tôi, Diệp tiểu thư, cô là người của công ty đâu tư mạo hiểm Tư Nhữ sao? Vừa hay anh tôi đang muôn tìm đầu tư, cô nhất định phải giúp đỡ anh ây với nhai”
Diệp Như Hề khách khí cười cười, cô nói: “Nếu tất cả đều phù hợp với yêu cầu, tất nhiên là có thể”
Tôn Bân không nói lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra một chồng tư liệu, đem tình thê trước mắt lần lượt trình bày với Diệp Như Hề.
Cho đến lúc này, Diệp Như: Hề mới biết được vì sao ngay từ đầu Tôn Bân cũng không mặn mà gì với việc được đâu tư hay không.
Nội tình trong nhà hào môn nha……
Quả nhiên là khó giải quyết.
Nhưng, tất cả đều không phải là không thê thao tác.
Diệp Như Hề khéo léo đem tất cả những phân tích của mình lần lượt nói ra, cũng đề nghị Tôn Bân chuẩn. bị tốt một số tư liệu, cùng với những rủi ro sẽ gặp phải.
Giọng nói của Diệp Như Hề rất êm tai, hơn nữa nhìn vào dáng vẻ nghiêm túc làm việc của cỗ khiến cho Tôn Tử Hạo ngôi ở bên cạnh càng thêm mê luyễn, tim cậu ta như nhảy loạn trong lông ngực.
Tôn Bân đã không rảnh mà đề ý tới cậu em họ ngớ ngân của mình, giờ phút này, anh ta quả thật là tròn mắt khiếp sợ, nói đúng hơn là từ tận đáy lòng, anh ta thật sự bội phục người phụ nữ trông có vẻ yêu ớt trước mặt.
Cuối cùng, Diệp Như Hề mỉm cười nói: “Anh có thê chuẩn bị tốt xong mây thứ này, những chuyện sau đó mới có thê tiệp tục tiên hành được.”
Tôn Bân đứng lên, vươn tay, nói: “Diệp tiểu thư, cô đúng là khiến tôi phải lnhh bằng con mắt khác, cô yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng chuẩn bị tốt.”
Nếu thật sự có thể thành công, không có người nào cam tâm trở thành một kẻ bị lưu đày cả.
“Vậy thì tốt, tôi xin phép ra về.”
Diệp Như Hề nhìn nhìn thời gian, cũng đã muộn rồi, chờ sau khi trở về Nhạc Nhạc nhất định sẽ oán trách GỖ: Tôn Tử Hạo vội vàng nói: “Diệp tiểu thư, để tôi đưa cô trở về nhé!”
Diệp Như Hề do dự một chút, nghĩ đên khả năng còn phải gặp gỡ với Tôn Bân vì công việc nhiêu lần nữa cô cũng không đưa đầy từ chối làm.
gì.
*Phiền cậu rồi.”
“Không phiền toái không phiền toái .
chút nào! Đi! Hiện tại tôi sẽ đưa cô vê nhài”
Lên xe, Tôn Tử Hạo cười ngoác miệng, tươi rói như hoa, liên tục cố găng không chế bản thân không liếc qua nhìn cô.
Nhưng biểu hiện của Tôn Tử Hạo như vậy, nêu Diệp Như Hè còn không phát hiện ra điêm kỳ lạ thì đúng là kẻ ngôc, chỉ là cô có chút dở khóc dở Cười.
Ở trong mắt cô, Tôn Tử Hạo trông như vậy chăng khác nào đứa em trai cả, còn thứ tình cảm khác thì hoàn toàn không có khả năng.
Có một số cảm xúc nên được bóp chết từ trong trứng nước.
Lúc Diệp Như Hề đang suy nghĩ như vậy thì di động lại vang lên, là chị Dương gọi qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!