Chương 899: Có Chét Cũng Không Thừa Nhận
Chu Đào tập hợp tất cả cấp dưới của mình trong một phòng hội nghị ở khách sạn, nhân viên tham gia lần này với lần họp fan có ba mươi người, nhân viên của mỗi mảng đều có mặt.
Ở trong phòng nghỉ, Chu Đào đích thân đến gọi Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, đúng lúc cũng nhìn thấy Lam Sơ Niệm ở đây, anh quay sang nói với Lam Thiên Hạo ngồi trên ghế sofa: “Lam tiên sinh, làm phiền anh một chút, chúng tôi có một họp nhân viên khẩn cắp nên muốn mời Sơ Niệm cùng qua đó một chuyền.”
*Sao vậy?” Lam Thiên Hạo lập tức chau mày hỏi.
“Chuyện này là do Kiều tổng tổ chức, anh có thể đi hỏi Kiều tổng.” Chu Đào mỉm cười.
Lam Thiên Hạo đứng dậy nói với Lam Sơ Niệm: “Ở đây đợi anh.”
Lam Thiên Hạo đến phòng nghỉ bên cạnh, nhìn thấy Kiều Mộ Trạch đứng trước cửa kính, còn Trang Noãn Noãn đang thất thần ngồi trên ghé sofa.
“Mộ Trạch, ra đây một lát.” Lam Thiên Hạo nói.
Kiều Mộ Trạch bước ra ngoài, cả hai người dọc theo hành lang đi về phía ban công.
“Cậu bảo Chu Đào tập hợp nhân viên cắp dưới của anh ta có chuyện gì à?” Lam Thiên Hạo hiếu kỳ hỏi.
“Tôi nghi ngờ có người hạ độc Noãn Noãn, làm cho dây.
thanh quản của cô ấy xảy ra vấn đề.” Khuôn mặt tuần tú của Kiều Mộ Trạch hiện ra vẻ lạnh lùng, trong ánh mắt loé lên tia tức giận.
Lam Thiên Hạo sững sờ: “Hạ độc ư, bác sĩ nói sao?”
*Dây thanh quản của cô ấy chỉ cần uống thuốc là có thể khỏi, nhưng rõ ràng có người muốn phá hoại buổi gặp mặt lần này nên dùng thủ đoạn ác ý, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ.”
“Có đối tượng tình nghi không?” Khuôn mặt tuần tú của Lam Thiên Hạo đanh lại, dù sao em gái anh cũng là người có tâm tư đơn thuần, nếu như công ty này có người có tâm tư như vậy, nhỡ đâu cũng ra tay với Sơ Niệm thì sao đây?
“Điều tra trước đã.” Kiều Mộ Trạch nói xong liền vỗ vay anh: “Cậu có cần đưa em gái mình về trước không?”
“Vậy thì cùng ở lại điều tra đi, tôi cũng không hi vọng có người tâm địa độc ác như này ở lại trong công ty.” Lam Thiên Hạo cũng không muốn bỏ qua.
Hai người quay lại phòng nghỉ, Kiều Mộ Trạch không đích thân xuất hiện trong phòng họp, anh gọi Chu Đào đến để anh ta lập tức đi gọi một người tên Tiểu Lan đến.
Trang Noãn Noãn xoa tay, cổ họng cô bây giò hạn chế nói hết mức có thể, cô lo rằng sẽ kích thích đến dây thanh quản đang sưng đỏ, nhưng trong lòng cô càng tức giận hơn kẻ đã hạ độc mình.
Ở trong phòng nghỉ khác, Lam Sơ Niệm cũng đang đợi anh cả, nhưng biểu cảm của hai người đang ngồi cạnh cô thì không có thoải mái như vậy, ánh mắt của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến mấy lần giao nhau rõ ràng là đang căng thẳng.
Trang Noãn Noãn đã không còn là người không nơi nương tựa, bị hãm hại cũng không lên tiếng như ngày trước nữa rồi, bây giờ bên cạnh cô còn có một chỗ dựa là Kiều Mộ Trạch, là người không dễ chọc.
Lam Sơ Niệm thấy có chút kỳ lạ, anh cả đi đâu sao vẫn chưa quay lại.
Lúc này ở trong phòng nghỉ bên cạnh, trợ lý Tiểu Lan được gọi vào mặc một chiếc áo len bình thường, khuôn mặt hoảng sợ, áp lực đứng trước mặt hai người đàn ông.
Lúng túng nhìn bọn họ, cô không biết vì sao mình bị gọi vào đây.
“Kiều tiên sinh, các anh tìm tôi có chuyện gì sao?” Trang Noãn Noãn ngắng đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn cô, khàn giọng lên tiếng: “Tiểu Lan, sáng nay em đưa cốc nước đó cho chị, có phải là có vấn đề không.”
Tiểu Lan nghe xong ngay lập tức lắc đầu kịch liệt: “Không có, chị Noãn Noãn, em không có hại chị!”
“Giọng sáng nay của Noãn Noãn vẫn còn bình thường, từ lúc uống cốc nước cô đưa cho cô ấy, dây thanh quản của cô ấy liền khàn khô họng, bây giờ ảnh hưởng nghiêm trọng đến dây thanh quản, cô còn dám nói là không có tâm tư hại cô ấy sao?” Giọng nói Kiều Mộ Trạch lạnh lùng, trong ánh mắt mang theo phẫn nộ.
Tiểu Lan sợ tới mức chân mềm nhữn, toàn thân co rút lại nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu: “Tôi không có, tôi không hạ độc vào trong cốc nước, chị Noãn Noãn, chị phải tin em, em thật sự không có hại chị!”
Vừa nói nước mắt Tiểu Lan vừa chảy xuống, vẻ mặt đó cũng không giống như đang giả bộ.
“Tiểu Lan, chị tin em, đừng sợ.” Trang Noãn Noãn dịu dàng an ủi cô ấy, đứng dậy đi đến trước mặt vươn tay ra đỡ cô ấy.
“Tiểu Lan, nói cho chị biết ngoài em ra còn có ai đến gần em nữa không? Nghĩ kỹ một chút.” Thật ra Trang Noãn Noãn cũng biết sáng nay ở trong phòng nghỉ, ngoài cô ở đó thì Lâm Thiến và Diệp Mạn Ni đều ở bên ngoài.
Cô và Lam Sơ Niệm đều ở trong đó trang điểm nên sẽ .
không phải là do người trong phòng làm.
Tiểu Lan cẩn thận nghĩ lại: “Sáng nay em lo các chị lên sân khấu sẽ khát nước nên cầm lấy bốn cốc đi rót nước, nước ấm đó là do khách sạn cung cấp, tổng cộng em rót bốn cốc, em thật sự không biết tại sao lại như vậy?”
Trong lòng Trang Noãn cũng đoán ra được tuyệt đối không phải Tiểu Lan, chắc là do Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền cùng nhau làm, bởi vì bọn họ có động cơ cũng có lí do.
Nhưng bây giờ Tiểu Lan không thể trở thành nhân chứng, hơn nữa chiếc cốc ấy chắc chắn đã bị đem đi rồi, cho dù cô nghi ngờ là do hai người này làm thì ở dưới tình huống không có chứng chứ bọn họ cũng sẽ không thừa nhận.
Đến lúc đó, kết quả sẽ là cả nhóm sẽ bị giải tán, Trang Noãn Noãn đã bỏ ba năm tâm huyết của mình ở nhóm này, cô không nhẫn tâm nhìn nhóm này sẽ bị giải tán như: vậy.
Cho dù trong lòng Trang Noãn Noãn tức giận, cô vẫn thở.
dài cắn răng chịu đựng: “Tiểu Lan, em về đi!”
“Cảm ơn chị Noãn Noãn, cảm ơn chị.” Tiểu Lan sợ hãi mở cửa rời đi.
Kiểu Mộ Trạch quay người đi đến bên cạnh Trang Noãn Noãn, nhẹ nhàng lên tiếng: “Sao vậy? Sao lại không điều tra nữa?”
“Không phải Tiểu Lan.”
“Không phải cô ta, vậy chắc chắn là người khác, em không thể vô duyên vô cớ trúng độc được.” Kiều Mộ Trạch không .
muốn bỏ qua cho người này.
Trang Noãn Noãn nghĩ ngợi rồi cười: “Em quay về uống thuốc là khỏi rồi, chắc là không có vấn đề gì lớn đâu, em đi thăm Sơ Niệm đây.”
Trang Noãn Noãn mở cửa ra ngoài, Kiều Mộ Trạch chau mày, Lam Thiên Hạo đẳng sau vỗ vai anh: “Chuyện đã rõ rồi, một trợ lý không thù không oán với Trang Noãn Noãn thì cô ta hại cô ấy làm gì? Có lẽ là do hai thành viên khác làm, bọn họ ghen tị vì danh tiếng của Trang Noãn Noãn nên muốn dùng chút thủ đoạn khiến cô ấy xấu mặt.”
“Thì ra là bọn họ.” Kiều Mộ Trạch nghiến răng, trong lòng Noãn Noãn đã có đáp án rồi.
“Trang Noãn Noãn nhẫn nhịn là vì không muôn mắt đi hoà khí giữa các thành viên trong nhóm, từ khi nhóm thành lập đến nay có lẽ cô ấy rất tiếc.” Lam Thiên Hạo cũng bởi vì em gái là thành viên trong nhóm nên anh mới có thể hiểu được điều này.
Đáy mắt Kiều Mộ Trạch xẹt qua tia lạnh lẽo: “Loại người này phải đuồi họ đi.”
Trong ánh mắt Lam Thiên Hạo cũng không có chút nễ tình gì, anh vỗ vai Kiều Mộ Trạch nói: “Tôi đồng ý, phải đuổi bọn họ ra khỏi nhóm.”
Trang Noãn Noãn đẩy cửa bước vào phòng bên cạnh, đúng lúc bên trong ngồi đủ cả ba người, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vừa nhìn thấy cô đẩy cửa đi vào lập tức căng thẳng nhìn cô.
Bây giờ bọn họ sợ Trang Noãn Noãn rồi.
Ánh mắt Trang Noãn Noãn cũng chú ý đến sự hoảng loạn .
và chột dạ của họ, cô uống thuốc xong cổ họng đã đỡ hơn nhiều rồi, cô trực tiếp nói: “Tôi biết là do hai cậu hạ độc, các cậu ghét tôi cũng có thể trực tiếp nói, nhưng mong hai cậu đừng làm chuyện hèn hạ bỉ ổi như vậy.”
Sắc mặt Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến thay đổi, biểu cảm đánh chết cũng không nhận của Diệp Mạn Ni nói: “Trang Noãn Noãn, cô nói ai đấy? Ai hại cô! Bản thân cô không bảo vệ tốt giọng hát thì liên quan gì đến chúng tôi.”