Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Daddy Không thể Trêu - Đường Tư Vũ

Chương 854: Tình Cảm Än Nhẫn Và Khắc Ché.

Trang Noãn Noãn lập tức chạy đến trước bồn tắm, quả nhiên nhìn thấy thân hình của người đàn ông đang chìm ở dưới đáy nước.

Cô bị dọa đến hô hấp cứng lại, tranh thủ thời gian đưa tay ra vớt anh, cứu anh lên. Mà ngay vào lúc tay cô sờ đến người đàn ông ấy, chỉ nhìn thấy người đàn ông đang nằm im bắt động đột nhiên ngồi dậy, một đầu tóc đen bị nước làm vớt về phía sau đầu, một khuôn mặt đẹp trai ướt đẫm nước, có chút ngơ ngác nhìn người con gái đang đứng trước bồn tắm.

Ngay sau đó, anh theo bản năng làm một động tác, đưa tay bảo vệ mình.

“Em vào đây làm gì?” Trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hiện ý hỏi.

Khuôn mặt Trang Noãn Noãn cũng ngay lập tức đỏ bừng, cô nhanh chóng ôm mặt xoay người lại: “Thật xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi lo lắng cho anh nên mới vào xem, tôi không muốn nhìn lén anh.”

Kiều Mộ Trạch lập tức hiểu, đôi môi mỏng của anh có hứng thú nhếch lên, ngay lập tức lười biếng gio hai tay khoác lên thành bồn tắm: “Nói như vậy, em vẫn nhìn thấy rồi?”

“Tôi… tôi không có, tôi không thấy gì cả, tôi chỉ sợ anh chết chìm, cho nên mới muốn cứu anh.” Trang Noãn Noãn nói xong, trong đầu ông ông hai tiếng, người đàn ông này cũng không dùng sữa tắm sà phòng gì cả, mà bồn nước tắm của anh bên trong đều là nước lạnh, vậy nên, lúc nãy cũng không thể trách cô nhìn thấy cái gì.

Lúc này, cô chỉ hận hai mắt của mình không thấy gì, mắt trí nhớ, xóa sạch hết những gì cô vừa nhìn thấy đi.

Kiều Mộ Trạch câu môi cười một tiếng: “Được rồi! Coi như là em không thấy gì.”

Trang Noãn Noãn muốn điên rồi, cái gì là coi như chứ? Cô thật sự là không thấy gì hết!

Được rồi! Cô ban nãy vội cứu người, làm gì còn đi nghĩ nhiều chứ!

“Tôi thực sự không nhìn thấy gì hết.” Trang Noãn Noãn miễn cưỡng giải thích.

Kiều Mộ Trạch ngâm nước lạnh, men say cũng đã tỉnh hơn nửa rồi, anh trầm thấp cười một tiếng nói: “Nhìn thấy hay không, trong lòng em rõ nhất, không cần giải thích.”

Trang Noãn Noãn không muốn nói nhiều với người đàn ông này, cô nhanh chóng ôm mặt chạy ra ngoài, cô chạy ra khỏi phòng anh, trở về trong phòng của mình, cả gương mặt đã sớm đỏ bừng như tôm luộc rồi.

Trời ạ! Sớm biết thế thì đã không đi vào cứu anh, bây giờ, còn bị anh oan uỗng là nhìn thấy hết của anh. Lúc Kiều Mộ Trạch đứng dậy, trên eo khoác một tắm khăn tắm bước ra, anh nhìn cốc trà nóng đang được để ở trên bàn, cầm lên, đi ra ngoài ban công, ánh mắt của anh nhìn vào phía cửa sổ phòng bên đang sáng đèn, uống một ngụm nước trà trong veo ngọt thanh thơm phức, trái tim anh như có một dòng nước ấm chảy qua.

Trong nhà thêm một người, dường như đã cho thế giới của anh thêm một tia nắng.

Lam gia.

Lam Thiên Hạo bởi vì tâm tình phiền muộn, mặc dù anh không uống nhiều rượu mạnh như Kiều Mộ Trạch, nhưng anh uống cùng cũng là uống hơn 1 chai.

Anh cũng được vệ sĩ đưa về, lúc này về nhà cũng đã nửa đêm rồi, bởi vì vẫn còn men say, anh ngồi trên ghế sofa cuộn mình lại nửa tỉnh nửa say.

Ba Lam mẹ Lam bởi vì tuổi tác cũng đã lớn, nên thích đi ngủ sớm.

Lúc tối Lam Sơ Niệm đánh piano, bây giờ đang ở trong phòng xem phim ăn vặt, ăn quá nhiều, khiến cô có chút khát.

Cô cầm cái chén chuẩn bị uống nước, phát hiện nước mà buổi tối cô mang lên đã uống hết rồi.

Cô uống nốt số còn lại, cô vẫn cảm thấy chưa hết khát, cô nhìn thời gian, 11:30 rồi, đi uống cốc nước nữa, liền lên giường đi ngủ.

Cô đẩy cửa ra, không tự chủ được nhình về phía phòng ngủ chính, cô hơi ngạc nhiên, anh trai hình như vẫn chưa về!

Đã muộn như vậy rồi, anh đi đâu vậy? Mà vẫn chưa về? Trong lòng Lam Sơ Niệm không tự chủ được có chút oán trách, cô không thích anh trai về nhà muộn như vậy, bởi vì lý do đàn ông muộn như vậy không về nhà, thường thì là đi đến quán bar uống rượu thâu đêm! Nơi đó, nhiều người phức tạp, tóm lại, cô rất ghét những nơi như vậy.

Trong lòng Lam Sơ Niệm oán trách một chút, cô liền xuống tầng rót nước. Đi qua phòng khách mờ bóng, cô cảm giác hình như trên ghế sofa có một người, cô giật mình, trên sống lưng đột nhiên lạnh ngắt, nhanh chóng nhắm mắt đi đến, đúng là 1 người.

Mà không phải là người khác, chính là Lam Thiên Hạo.

Lam Sơ Niệm nhanh chóng đặt ly nước xuống, còn chưa đến gần anh, mùi rượu trên người anh tản ra khiến cô che mũi.

Đúng là uống rượu, chắc là vừa mới trở về không lâu đi!

Lam Sơ Niệm không khỏi tức giận đến cắn môi, chống nạnh, đi đến cạnh anh, đưa chân đá đá chân anh: “Anh, dậy đi! Đi về phòng anh ngủ đi.”

Lam Thiên Hạo rên một tiếng, anh mở ra đôi mắt vì men rượu mà trở nên mê ly, nhìn người con gái hai tay chống eo vẻ mặt tức giận, anh gọi một tiếng: “Sơ Niệm.”

Lam Sơ Niệm không nhịn được cúi người xuống, răn dạy nói: “Anh cả, anh lớn như vậy rồi, còn nửa đêm uống rượu vê nhà, ba mẹ mà biết, chắc chắn sẽ mắng anh đấy.”

Ánh mắt Lam Thiên Hạo có chút híp lại, nhìn gương mặt nhỏ nhắn mềm mịn đang dựa gần, anh ngồi dậy.

“Đừng nói cho ba mẹ.” Lam Thiên Hạo cũng không phải là say đến mắt lý trí.

“Được rồi! Em có thể không nói cho ba mẹ, nhưng chỉ lần này thôi, lần sau anh mà uống say về nhà, em chắc chắn sẽ không giấu giúp anh nữa.” Lam Sơ Niệm tính trẻ con nói.

Lam Thiên Hạo gật gật đầu, anh đột nhiên chống tay vào ghế sofa đứng người dậy, định đi lên tầng, nhưng không ngờ men say làm cho anh mắt cân bằng sức lực yếu đi, liền ngay lập tức loạng choạng một chút.

Lam Sơ Niệm lập tức tiến lên đỡ lấy anh: “Anh uống bao nhiêu rượu vậy hả? Anh cũng đã say thành như thế này rồi.”

Lam Thiên Hạo vốn liền có chút chếnh choáng, giờ phút này, chóp mũi truyền đến một mùi thơm nhẹ, khiến trong lòng anh không tự chủ được co lại, lý trí của anh không phải bị men rượu làm cho lu mờ, mà là bị cô nhóc đang ôm anh cướp mắt.

“Em dìu anh về phòng.” Lam Sơ Niệm không yên lòng để anh lên tầng 1 mình.

Cánh tay to của Lam Thiên Hạo tự nhiên ôm lấy vòng eo của cô, để một bộ phận trọng tâm dựa vào trên người cô.

Lam Sơ Niệm nói khẽ: “Anh cần thận một chút, đừng đạp hụt.”

Lam Thiên Hạo híp mắt, anh đương nhiên phải cẩn thận rồi, anh không muốn mình ngã rồi còn kéo theo cả cô nhóc này cũng ngã xuống.

Lam Sơ Niệm vịn anh lên tầng ba, đi về phía phòng ngủ của anh.

Lúc vào phòng, Lam Sơ Niệm sắp mệt chết, có chút không đỡ được, thân thể kiện tráng của Lam Thiên Hạo trằm xuống, cô nhanh chóng dựa vào tường, mà bàn tay của anh cũng đỡ vào tường, nửa người trên dựa vào trên người cô, đè lấy cô.

“Anh, anh nặng chết mất.” Lam Sơ Niệm đưa tay đẩy anh, khuôn mặt ảo não.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo mang theo men say mông lung nhìn cô, giờ phút này, Lam Sơ Niệm ngắng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn dưới ánh đèn, đẹp như một bức tranh trong sáng đơn thuần, giống như không tiếng động dụ dỗ đàn ông.

Lam Sơ Niệm cảm nhận được ánh mắt nhìn cô của anh trai, cô lập tức nâng cao tinh thần, nhanh chóng đưa tay che lấy miệng anh: “Anh, anh tỉnh táo lại đi, em cũng không phải là mấy cô gái anh tùy tiện gặp được trong quán bar.”

Lam Thiên Hạo không nhịn được hôn lòng bàn tay cô, rồi tự mình đây cửa vào.

Anh đương nhiên biết cô là ai, cho nên, lúc này cả thể xác và tinh thần anh đều đang khắc chế, dùng hết tất cả kiên nhẫn của anh.

Lam Sơ Niệm không yên lòng, không tự chủ được cũng đi vào, trong lòng vô cùng tức giận, anh trai sao lại trở nên dễ dãi như vậy rồi? Nếu như bên cạnh anh có người con gái khác, có phải là anh sẽ hôn cô ấy hay không.

Không hiểu sao, Lam Sơ Niệm cảm thấy có chút buồn bực.

Lam Thiên Hạo nhìn người con gái cùng đi vào, anh híp mắt nói: “Em vào làm gì?”

“Em không yên tâm anh chứ sao? Anh nhanh ngủ đi! Anh ngủ rồi em đi.” Lam Sơ Niệm nói xong, bước lên cởi áo khoác giúp anh.

Ánh mắt Lam Thiên Hạo giãy dụa khắc chế, nhìn người con gái không hề có quan hệ máu mủ gì với anh này, anh thật sự rất…

muốn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!