Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Daddy Không thể Trêu - Đường Tư Vũ

Chương 738: Hoặc Kỳ Ngang bị đánh.

Trong thư phòng bầu không khí trở nên cực kỳ cứng ngắc, ánh mắt Hoắc Minh nhìn chòng chọc vào con trai, lại nhắn mạnh một lần nữa: “Đây là dự án ba phụ trách, không thể giao cho người bên ngoài, con là con của ba, con nên tranh thủ giúp ba.”

Hoắc Kỳ Ngang híp mắt, nhìn ba không biết hối cải, anh cảm thấy đau lòng, càng cảm thấy bát đắc dĩ.

“Ba, phần tài liệu này con đã ký đưa cho ngài tổng thống rồi, có lẽ rất nhanh chuyện này sẽ công bố ra, ba cưỡng cầu nữa cũng vô dụng.”

“Đứa con bất hiếu.” Hoắc Minh đột nhiên tiến lên, một bàn tay tát đến, Hoắc Kỳ Ngang không tránh, chỉ là cơ thể anh hơi cúi một chút, khóe miệng tràn ra một vết máu.

Ở ngoài cửa, Hoắc Viện vừa về đến nhà liền nghe nói ba và em trai ở thư phòng, cô vốn muốn bưng hai chén trà tới, hòa hoãn bầu không khí của hai người họ, nào biết, cô vừa tới cửa, thì nghe được tiếng tát.

Thân thể Hoắc Viện lập tức đơ ra mấy giây, cô nhìn cửa, liền biết là ai bị đánh.

Cô tranh thủ thời gian đầy cửa đi vào: “Ba, tại sao ba lại có thể đánh em trai? Có chuyện gì thì từ từ nói?”

“Tiểu Viện, con đi ra ngoài đi, chuyện ở đây không liên quan gì đến con, đóng cửa lại.” Hoắc Minh đem chuyện này giận lây đến trên người con gái, không cho phép cô tham gia vào.

Hoáắc Viện lập tức đi đến trước mặt Hoắc Kỳ Ngang, đưa tay kiểm tra mặt anh bị đánh, đau lòng nói: “Kỳ Ngang em sao rồi?”

“Chị, em không sao, chị ra ngoài trước đi!” Hoắc Kỳ Ngang lắc đầu.

Hoáắc Viện thở dài một hơi, cô quay đầu trông thấy sắc mặt của ba giống như bị chọc giận, cô khuyên nhủ: “Ba, có chuyện gì thì bình tĩnh nói, ba đừng tức giận như vậy, ba cũng lớn tuổi rồi, cần thận tam cao(7).”

() là tỗổ hợp bệnh thường mắc phải ở những người bước vào độ tuổi trung niên, gồm 3 loại bệnh là huyết áp cao, đường huyết cao và mỡ máu cao “Em trai con là có lòng muốn làm ba tức chết mới yên tâm.”

Hoắc Minh hừ lạnh một câu, trừng mắt nhìn đứa con trai bất hiếu này.

“Em cũng ít nói hai câu đi.” Hoắc Viện nói với em trai 1 câu, cô đứng dậy đi ra ngoài, đóng cửa thư phòng lại.

Trong thư phòng, Hoắc Minh đánh con trai một cái tát, mặc dù chưa hết giận, nhưng cuối cùng cũng không thể ra tay tiếp được.

“Ba muốn con ngay lập tức đi lấy phần tài liệu kia về, cố gắng tiến cử để ba chủ đạo dự án công trình này, nếu không…” Hoắc Minh vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn nhận lại phần công việc này.

Hoắc Kỳ Ngang biết ba mình muốn nói điều gì, đáy mắt anh trầm xuống: “Nếu không thì thế nào?”

Hoáắc Minh liền biết con trai là người chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, anh căn răng nói: “Con vẫn yêu Kỷ An Tâm đúng chứ?

Bây giò trong tay ba nắm lấy chuyện công ty cô ta trốn thuế lậu gần máy nghìn vạn tệ, nếu như lần này con không giúp ba, ba sẽ khiến cho người phụ nữ mà con thích không còn gì cả, mà còn đưa cô ta vào bóc lịch mấy năm.”

Hoắc Kỳ Ngang thực sự cảm thấy ba anh càng ngày càng không từ thủ đoạn, nhưng mà, giờ phút này, uy hiếp của Hoắc Minh đối với anh đã không có bất cứ hiệu quả nào.

“Ba, người nên chịu trách nhiệm hình sự là cấp dưới của ba đúng khôn?”

“Con nói cái gì?” Hoắc Minh lập tức trừng mắt về phía anh.

Hoắc Kỳ Ngang cắn răng nói: “Con đã sớm biết ba động vào công ty của Kỷ An Tâm, con đã âm thầm tra xét công ty của ba, công ty của Kỷ An Tâm không có bắt cứ vấn đề gì, mà ba lại để tổng thanh tra tài vụ thay ba làm giả sổ sách hãm hại cô ấy, chuyện này, con đã có chứng cứ ở trong tay rồi, con khuyên ba nên thu tay lại đi!”

Sắc mặt Hoắc Minh biến đổi, ông ta ngạc nhiên với thủ đoạn của con trai, cũng tức giận vì chiêu này của mình thất bại, xem ra, ông ta thực sự nuôi dạy được 1 đứa con trai tốt, chuyên môn dùng thủ đoạn của ông ta để đối phó ông ta.

“Được, được lắm, Kỳ Ngang, con không hỗ là con của ba.”

Hoác Minh cắn răng, ca ngợi anh, đồng thời trợn mắt nhìn anh.

Hoáắc Kỳ Ngang híp mắt, có chút đau lòng nói: “Nếu như đời này của con còn có thể chọn lại, con sẽ không làm con của ba.”

Thân thể của Hoắc Minh tức giận đến run rẫy cả người, ông ta đưa tay chỉ thẳng vào mặt anh nói: “Cả đời này mày chính là con của tao, nếu không phải là tao cho mày thành tựu này, mày sẽ không phải là mày của bây giò, mày đến tư cách để chống đối tao cũng không có.”

Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang đỏ lên: “Ba, con cảm ơn ba đã bồi dưỡng con, nhưng mà, con không thể để ba tiếp tục sai lầm nữa, ba hãy dừng tay lại đi! Như thế, ít nhất nửa đời sau của ba còn có thể bình yên vô sự, nếu không, nửa đời sau của ba chỉ có thể sống ở trong ngục tù mà thôi.”

“Mày uy hiếp tao, Hoắc Minh tao còn không có đi đến một bước này.” Hoắc Minh căn bản không nghe khuyên bảo.

Nhưng ông ta biết, sự nghiệp to lớn của ông ta đã bị tự mình hủy rồi, ông ta sinh ra một đứa con trai không đứng cùng một chiến tuyến với ông ta, nếu như con ông ta có thể nghe lời của ông ta, thì trong tương lai thiên hạ này sẽ thật sự phải đổi họ.

“Ba suy nghĩ thật kỹ, chuyện Kỷ An Tâm bị sửa giấy tờ, con sẽ xử lý, con không cho phép ba lại giở trò với cô ấy, nếu không, con cũng sẽ không ngồi yên không quản.” Nói xong, Hoắc Kỳ Ngang quay người đầy cửa rời đi.

Hoác Viện lo lắng hai ba con ở trong thư phòng đánh nhau, vậy nên vẫn luôn đứng ở hành lang chờ, mà ban nãy tiếng ở trong phòng lớn như vậy, cô không muốn nghe cũng đã nghe được.

Xem ra lần này em trai hoàn toàn là vì Kỷ An Tâm nên mới phải chịu đựng nhiều như vậy.

“Kỳ Ngang, ở nhà ăn cơm đi!” Hoắc Viện nói với anh.

Tối nay Hoắc Kỳ Ngang thật sự không có tâm trạng ăn cơm, anh lắc lắc đầu: “Em không ăn nữa.”

“Vậy em đi đâu?”

“Về biệt thự của em.”Bbây giờ nơi mà Hoắc Kỳ Ngang có thể đi chỉ có thể là nơi ở tư nhân của anh, thân phận bây giờ của anh, đến tư cách đi quán bar uống rượu giải sầu cũng không có.

“Mặt của em nhớ phải dùng đá chườm.” Hoắc Viện ở sau lưng nói.

Không biết Hoắc Kỳ Ngang có nghe được hay không, bởi vì bước chân của anh đi rất nhanh, dường như anh đã hận không thể chạy thoát khỏi căn nhà này.

Hoắc Viện thở dài một hơi, cô đi vào trong thư phòng, nhìn thấy Hoắc Minh ủ rũ cúi đầu ngồi ở trên ghế sofa, cũng là cãi nhau đến mệt rồi.

“Ba, ba không sao chứ?” Hoáắc Viện tiến lên, chỉ sợ ba mình tức giận đến mức xuất hiện các loại bệnh cao huyết áp.

Hoắc Minh chửi rủa một câu: “Con bất hiếu, đứa con bất hiếu này, ba sinh nó để làm gì?”

“Em trai cũng có nguyên tắc làm người của em ấy, trong lòng của em ấy chính trực đại nghĩa, cách làm này của ba, em ấy sẽ không theo đâu.”

“Đều là do ba sinh ra, sao lại không giống ba?” Hoắc Minh đúng là đang tức giận, tức mình tại sao lại sinh ra một thằng con trai làm ngược lại với ông ta.

“Ba, mặc dù con không tham gia vào chuyện của hai người, nhưng mà, có những chuyện con có thể nhìn rõ ràng, tổng thống Hiên Viên cũng không phải là loại người bị ba tùy ý chơi đùa trong lòng bàn tay, con cảm thấy, em trai có thể ngồi lên được cái chức này, là do được anh ấy tán thành, nếu như ba đổi một người khác, nói không chừng liền không có vị trí phó tổng thống này.” Hoắc Viện phân tích nói.

Lúc này Hoắc Minh cái gì cũng nghe không lọt, ông ta hừ lạnh một câu: “Hiên Viên Thần có năng lực, nhưng mà chế độ ba truyền con nối của bọn họ cũng đã quá lâu rồi, cũng nên đồi một họ khác đến ngôi rồi.”

“Bọn họ là hoàng thất cao quý, làm sao chúng ta có thể lay động chứ?”

“Cổ đại còn có tạo phản thành công nữa.” Trong giọng nói của Hoắc Minh, tràn đầy một loại ngữ khí giống như thổ phi.

“Ba, thời đại nào rồi mà còn xảy ra loại chuyện này, người gặp nạn không phải là dân chúng bình dân sao? Ba, ba cũng đã lớn tuổi rồi, thì cứ yên tâm dưỡng lão đi!”

Nói xong, Hoắc Viện cũng không muốn nói thêm nữa, cô đứng dậy đi ra ngoài, đóng cửa, để một mình ông ta ở trong phòng yên tĩnh lại.

Hoặc Viện lại nghĩ tới em trai, trong lòng vân hơi không yên tâm, em ấy một mình ra ngoài, lúc nãy cũng không gọi vệ sĩ, cũng không biết là có gọi cơm tối hay không, hay là cứ như vậy nhịn đói đến ngày mai.

Hoáắc Viện đột nhiên nghĩ đến một người, cảm thấy lúc này, cô hẳn là để Kỷ An Tâm đi đến đó xem em trai, dù sao em trai cũng đủ đáng thương rồi.

Hoắc Viện cầm điện thoại di động đi tới một góc trong hoa viên, lúc này mới gọi điện thoại cho Kỷ An Tâm.

“Alo, chị Viện.” Lúc này Kỷ An Tâm đã ăn xong bữa tối, đang ở trong phòng đắp mặt nạ nghỉ ngơi.

“An Tâm à! Em có thời gian không?” Hoắc Viện hỏi.

“Bây giờ sao?”

“Đúng, Kỳ Ngang cãi nhau với ba chị rồi, ba còn tát mạnh nó một cái.” Hoắc Viện muốn đem tình cảnh của em trai mình nói ra, nhìn xem Kỷ An Tâm có đau lòng anh hay không.

“Cái gì?” Đầu giây bên kia Kỷ An Tâm quả nhiên vẫn ngạc nhiên máy giây: “Ba chị tại sao lại phải đánh anh ấy?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!