Chương 673: Công Việc Của Hình Nhất Nặc Sáng sớm.
Hình Nhất Nặc vẫn theo thói quen rời giường vận động. Đây cũng là môn bắt buộc để duy trì vóc dáng hoàn mỹ của cô.
Làm một nghệ sĩ, cuộc sống không thể giống như người thường tùy ý tự do. Cô là người hay ăn uống, cho nên vận đồng cũng không thẻ ít.
Hình Nhất Nặc thích tập Pilates cạnh cửa số sát đất của Ôn Lương Diệu, có sàn gỗ rộng, phong cách trang hoàng như phòng tập bình thường.
Trên đó, Hình Nhất Nặc có thể tập yoga hay gì đó.
Hôm nay, cô phải đi chụp bìa cho một tạp chí, đã hẹn xong, là một tạp chính chính thông lưu lượng bậc nhất, đây cũng là cách mà nghệ sinh tuyên truyền.
Buổi sáng, ăn sáng xong, Hình Nhất Nặc tùy ý mặc một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình ra cửa.
Có thân hình, mặc gì cũng được.
Ôn Lương Diệu mặc một bộ quần áo hưu nhàn cùng cô. Xe Ôn Lương Diệu chạy đến nơi chụp ảnh.
Trong studio, tạp chí lần này dã chuẩn bị trang phục trước cho Hình Nhất Nặc, có tươi mát đáng yêu, cũng có cá tính, cũng có vài loại tương đối khác biệt.
Lần này Hình Nhất Nặc cần chụp 6 bộ quần áo. Ngồi trong phòng trang điểm của studio, thợ trang điểm thường làm cho Hình Nhất Nặc cũng đến, căn cứ theo yêu cầu của chủ biên tạp chí lần này mà trang điểm.
Ôn Lương Diệu ngồi một bên, ngón tay mảnh khảnh đặt nhẹ bên hông, ánh mắt thâm thúy xuyên qua gương, nhìn chằm chằm cô gái đang trang điểm.
Hình Nhất Nặc vừa nhắm mắt lại, chốc lát lại linh động mở mắt ra, giống như một tiểu yêu tinh quái. Lúc này, hai mắt cô đã biến thành phong cách hồ ly đặc biệt quyến rũ, theo động tác chớp mắt của cô.
Làm người khác không khỏi liên tưởng đến thời cổ đại ở rừng sâu thâm thẩm gặp phải hồ lỳ, ánh mắt Ôn Lương Diệu không khỏi trầm đi vài phần. Trong hai năm này, Hình Nhất Nặc cũng đã tích lũy rất nhiều vai diễn khác nhau.
Cô vô cùng có linh khí, diễn cái gì đều không chỉ cố định một màu sắc nhân vật.
Mà lúc cô trang điểm, lại tự mình tái hiện rõ nhân vật.
Cuối cùng, Hình Nhất Nặc mặc bộ trang phục đầu tiên, đi vào bối cảnh chụp ảnh trước mặt.
Đây là một bột trang phục có phong cách tương đối phản nghịch. Khóe mắt Hình Nhất Nặc được đính mấy bông hoa xinh đẹp, điểm thêm kim cương tinh xảo, làm đôi mắt cô như ánh sao trời, vô cùng xinh đẹp câu nhân.
Ôn Lương Diệu đứng một bên, ánh mắt chưa từng rời khỏi cơ thể cô. Ánh mắt kia dường như đã chăm chú qua ngàn năm, lộ ra thâm tình.
Hình Nhất Nặc ở trước mặt Ôn Lương Diệu, đáng yêu lại cỗ quái, rất nhiều hành động cô đều làm theo ý mình, rất nhiều màu sắc.
Lúc Hình Nhất Nặc chụp đến bộ trang phục thứ tư, mày kiếm của Ôn Lương Diệu khẽ nhíu.
Bởi vì đây là một váy tương đối hở hang, phía sau lưng chỉ đơn thuần dùng dây nhỏ đan lại, mà cả thắt lưng Hình Nhất Nặc đều lộ ra, trên da thịt trắng như tuyết lộ ra hình con bướm, vô cùng hấp dẫn.
“Bộ này không thể chụp.” Ôn Lương Diệu trực tiếp biểu lộ sự ghen tuông của mình.
Chủ biên bên cạnh tự nhiên không thể đắc tội anh, anh ta lựa chọn bộ trang phục này cũng là muốn thử phong cách mạnh dạn một chút. Bởi vì từ khi Hình Nhất Nặc ra mắt đến nay đều chưa từng mặc loại trang phục như vậy, nếu anh ta có được bộ ảnh này, khẳng định vô cùng cháy hàng.
Ôn Lương Diệu từ bên cạnh cầm áo khoác trùm lên người Hình Nhát Nặc, không thể để sau lưng của cô bị càng nhiều người thưởng thức.
Hình Nhất Nặc nhìn người đàn ông ghen tuông nỳ, cô không khỏi cảm thấy vô cùng đáng yêu, cô ở bên cạnh không phát biểu ý kiến.
“Kia nếu không như vầy đi! Chúng ta sẽ chọn một các khăn quàng cổ cho Nhất Nặc tiểu thư, che đi phần sau lưng được không?” Giám đốc lập tức nghĩ ra chủ ý này.
Ôn Lương Diệu nghe xong gật đầu, lúc này mới đồng ý: “Được rồi! Anh chọn một cái lại đây.”
Giám đốc cho trợ lý đi chọn mấy cái qua, cuối cùng chọn lấy một cái vô cùng thích hợp để Hình Nhất Nặc khoác lên vai, che khuất phong cảnh sau lưng cô. Hiệu quả chụp ra vẫn vô cùng tốt, mang một loại mỹ cảm mông lung.
Đồng thời trong hình ảnh, ánh mặt Hình Nhát Nặc lóe lên vài tia mị hoặc, làm Ôn Lương Diệu bên cạnh tháy say vài phần.
Cuối cùng toàn bộ ảnh được chụp xong, thời gian một ngày cũng cứ vậy trôi qua.
Hình Nhát Nặc đổi lại quần áo của mình, tẩy trang đi ra. Cô của lúc này, sạch sẽ xinh đẹp, giếng như cô gái mới bước vào trần thế.
Cô kéo cánh tay Ôn Lương Diệu, cười hỏi: “Tại sao lại không cho em mặc bộ váy kia?”
“Anh ghen.” Ôn Lương Diệu trực tiếp trả lời.
Hình Nhất Nặc vui vẻ cười rộ lên: “Được, về sau chỉ cần quần áo lộ đến bả vai em cũng sẽ không mặc.”
Ôn Lương Diệu thấy cô tự giác như vậy trong lòng vui sướng, vươn tay ôm lấy cô: “Đói không? Muốn đi đâu ăn?”
“Em muốn đi ăn một bữa tiệc hải sản lớn.” Hình Nhất Nặc nói.
“Được.” Ôn Lương Diệu biết điều cô yêu thích nhất chính là ăn uống.
Ôn Lương Diệu đưa cô đến nhà hàng hải sản.
Hình Nhất Nặc tuy tạm thời không nhận kịch bản, nhưng mà làm một nghệ sĩ, cuộc sống của cô vẫn bị sắp xếp, trong tay cô vẫn còn mấy cái quảng cáo quan trọng phải chụp, tất cả đều là sản phẩm cao cấp, nước hoa, sản phẩm chăm sóc da, túi sách nổi tiếng.
Tài nguyên trong tay Hình Nhát Nặc có thể nói là cầm chắc, cô vô cùng có thực lực, hơn nữa cô trong lòng người hâm mộ thanh danh vô cùng tốt, từ khi cô ra mắt đến nay cơ hồ không có chuyện xấu gì.
Cho dù là ngôi sao nỗi tiếng sau khi hợp tác với cô muốn sao tác tin tức của cô đều phải cân nhắc một chút. Ôn Lương Diệu nổi tiếng bảo vệ bạn gái, ai dám đụng đến người Ôn gia?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!