Chương 625. Lạc Thú Của Vợ Chồng
Sáng sớm, Đường Tư Vũ thắt lưng đau nhói tỉnh dậy, bên hông cô vẫn còn một cánh tay vững chắc ôm trụ. Khóe mắt cô lóe lên vẻ mê muội, ngay sau đó lại là ý cười vừa thỏa mãn vừa phiền não.
Cô nhẹ nhàng gỡ cánh tay ôm quanh hông ra, vừa mới buông ra, nào biết người đàn ông phía sau lại giữ chặt, đem cô ôm lấy. Giọng nói người đàn ông trầm khàn quyến rũ: “Làm sao vậy?”
“Em muốn rời giường.”
Hình Liệt Hàn ôm lấy thắt lưng cô, đem mặt chôn vào trong mái tóc dài của cô: “Không được rời giường.”
“Vậy anh còn muốn làm sao nữa?” Đường Tư Vũ có chút hờn dỗi hỏi.
“Còn muốn sinh cục cưng.” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông lộ ra ý cười ám muội.
Khuôn mặt Đường Tư Vũ có chút đỏ, tối hôm qua kịch liệt như vậy, hiện tại làm sao có thể chịu được?
“Không được. Không thể tiếp tục.” Đường Tư Vũ cảnh cáo.
“Làm sao vậy?” Hình Liệt Hàn lập tức chống khuỷu tay ngồi dậy, quan tâm nhìn cô.
Đường Tư Vũ nhân cơ hội này liền xuống giường: “Tóm lại là không được.”
Dù sao cô đã không có khí lực, nêu buổi sáng còn bị gây sức ép, cô cả ngày hôm nay đều sẽ mệt mỏi.
Cô còn dự định đến thăm Tô Hi. Ngày mai cô phải quay trở lại nước M rồi.
Đường Tư Vũ đi vào phòng tắm, vừa thấy mình trong gương, cô không khỏi cứng họng, cổ của cô như vậy làm sao ra ngoài gặp người khác đây!
Đường Tư Vũ đành phải đi tắm, người đàn ông phía sau cũng rời giường, nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, hắn liền lập tức đi vào.
Tóm lại, người đàn ông này sáng sớm đã không cam lòng từ bỏ, Đường Tư Vũ làm sao có thể thoát khỏi thủ đoạn của hắn?
Cô đang nghĩ, sinh cục cưng cũng không cần nóng vội như vậy đi!
Giữa trưa, Hình Liệt Hàn nhận được điện thoại của Ôn Lệ Thâm, mời hai người bọn họ buổi tối đến nhà ăn dùng bữa, Hình Liệt Hàn đương nhiên vô cùng vui vẻ.
Vì vậy, Đường Tư Vũ có thể ở nhà nghỉ ngơi trước một chút, đến chạng vạng lại đến thăm Tô Hi.
Buổi tối, trong nhà Ôn Lệ Thâm chuẩn bị bữa tối phong phú, Tô Hi hiện tại vẫn còn đang ở cử, ăn uống có phần thanh đạm, Đường Tư Vũ cùng cô ăn xong liền lên lầu.
Chơi cùng đứa nhỏ, nói chuyện con cái.
“Tớ còn nhớ lúc cậu sinh Tiểu Hi, tớ đứng ở trước phòng sinh tay chân luống cuống, y tác đưa đứa nhỏ cho tớ ôm, tớ lúc ấy khẩn trương muốn chết, vậy mà chớp mắt thằng bé đã 6 tuổi rồi.” Tô Hi cười nói.
“Cũng không phải đâu! Cậu vẫn luôn cường điệu với tớ trước 35 tuổi sẽ không kết hôn, hiện tại… Đứa nhỏ đều sinh ra rồi.”
Đường Tư Vũ đùa cô.
Tô Hi cong môi cười ngọt ngào: “Gặp gỡ anh ấy, tớ liền biết lời nói trước đây của tớ quá tuyệt đối rồi!”
“Hạnh phúc đến rồi, muốn ngăn cũng không ngăn được.”
Đường Tư Vũ chớp mắt mỉm cười.
Tô Hi nhìn cô: “Vậy cậu khi nào thì mang thai thứ hai? Cậu cũng nên chuẩn bị rồi đi! Tiểu Hi đã lớn như vậy rồi.”
“Thật ra tới hiện tại đã nghĩ đến rồi, nhưng mà suy nghĩ lại vẫn có chút khẩn trương.” Đường Tư Vũ nói xong, lại liếc nhìn đứa nhỏ xinh đẹp đang ngủ trên giường, thật hi vọng mình có thể sinh thêm một đứa.
“Tớ lúc ấy cũng khẩn trương. Nhưng mà nghĩ đến đứa nhỏ đáng yêu, liền không sợ gì nữa.”
“Tớ cũng hi vọng mau chóng có tin tức, hai người chúng tớ đều quyết định sẽ sinh. Tớ hi vọng có thể là một bé gái, tạo ra một chữ tốt.”
“Vậy cậu nhất định sẽ đạt được mong muốn. Tớ sau này cũng muôn có một đứa con gái!” Tô Hi vẻ mặt chờ mong nói.
“Cậu hiện tại tịnh dưỡng cơ thể cho tốt, khẳng định sẽ được cả trai lẫn gái.”
Hai chị em tốt nói chuyện. Dưới lầu, hai người đàn ông đang uống trà, nói chuyện công việc, tâm sự chuyện con cái, cuộc sống.
Thời gian bát tri bất giác đã 9 giờ 30, Đường Tư Vũ cũng không quấy rày Tô Hi nghỉ ngơi.
Cô cùng Hình Liệt Hàn ra về, buổi chiều ngày mai lên máy bay trở về nước M. Mà Tô Hi sáng mai cũng sẽ đến toà nhà tổng thống thăm Tô Thắm, cho nên cũng chỉ có thể chờ đợi lần gặp mặt tiếp theo.
Thời điểm nghỉ hè, Đường Tư Vũ sẽ mang theo con trai về chơi.
Tô Hi dỗ đứa nhỏ đi ngủ, hiện tại thời gian đứa nhỏ tỉnh lại rất ít, thời gian ngủ dài, hoàn cảnh càng yên lặng, bé ngủ càng lâu.
Tô Hi mặc bộ đồ ngủ dài tay nằm nghiêng trên giường, đôi mắt dưới ánh đèn dịu dàng khắc họa khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, những đường nét nhỏ nhắn, dung hợp thành một khuôn mặt nhỏ xinh có nộn nộn thịt.
Đặc biệt lông mi của bé rất dài, lại rất dày, chiếc mũi nhỏ xinh, khuôn miệng hồng nhuận khẽ mở, làn da trắng nõn mềm mại, làm cô thật sự muốn hôn một cái, hoặc véo một cái.
Nhưng cô khắc chế lại, con trai đang ngủ, nếu cô động một cái liền sẽ đánh thức bé.
Đẳng sau, Ôn Lệ Thâm thay xong áo ngủ bước đến. Anh nhẹ nhàng tựa vào lưng cô, ôm lấy eo cô, cùng cô nhìn đứa nhỏ đang ngủ.
Lúc này, một nhà ba người vô cùng ấm áp.
Đường Tư Vũ trở lại biệt thự, liền có chút sợ hãi. Bởi vì người đàn ông này gần đây có chút mãnh liệt, khiến cô ăn không tiêu.
“Em về phòng ngủ đây! Nếu anh có công việc thì đi làm việc đi!” Đường Tư Vũ nói với hắn.
Bình thường vào thời gian này, hắn đều sẽ đi đến thư phòng bận rộn làm việc.
“Hôm nay không làm việc.” Hình Liệt Hàn cười rộ lên: “Anh cùng em lên lầu ngủ.”
Đường Tư Vũ vừa nghe, lập tức chạy trốn lên lầu, phía sau, người đàn ông lập tức đuổi theo.
Giống như đứa nhỏ chơi đùa, tim Đường Tư Vũ đập gia tốc, trốn ở bức màn trước ban công.
Cô không khỏi có chút buồn cười, chính mình lại cùng hắn chơi trò ngây thơ như vậy.
“Vợ, em ở đâu?” Trong phòng truyền đến tiếng cười của người đàn ông, càng tản ra từ tính gợi cảm nồng đậm.
Đường Tư Vũ liền nghĩ mình sẽ không bị phát hiện, lập tức che miệng cười trộm.
Hình Liệt Hàn nhìn người phụ nữ nấp sau tắm rèm, khóe miệng nở một nụ cười bất đắc dĩ.
Hắn bước về hướng ban công, trong lòng Đường Tư Vũ liền căng thẳng, tim đập mạnh.
Thời điểm cơ thể người đàn ông đến gần, giây tiếp theo, cô cùng tắm rèm bị hắn kéo vào trong ngực. Người đàn ông vươn tay xốc tắm rèm lên, lộ ra gương mặt đang cười như hoa.
Hắn nhéo nhẹ mũi cô: “Thật nghịch ngợm.”
Đường Tư Vũ yếu ớt hướng hắn khẩn cầu: “Để em ngủ đi! Em mệt chết rồi.”
“Mệt mỏi là anh, em chỉ hưởng thụ là tốt rồi.” Hình Liệt Hàn mỉm cười trêu ghẹo cô.