Chương 341: Hình Liệt Hàn Bị Thương Nặng
Càng là lúc nguy hiểm như vậy thì càng là không thể phân tâm. Nhưng Hình Liệt Hàn không làm được, bởi vì đó là Đường Tư Vũ, là người phụ nữ mà anh muốn bảo vệ nhát, anh cần phải trở về cứu cô ngay lập tức.
Hình Liệt Hàn không muốn chờ đối phương tìm tới, anh cần phải chủ động xuất kích, giết hết đám sát thủ này rồi trở về khách sạn.
Phát súng vừa nãy của Hình Liệt cũng làm cho hai tên khác đang mai phục trốn kĩ hơn.
Bọn họ có thời gian để đối đầu với Hình Liệt Hàn.
Nhưng Hình Liệt Hàn lại không có thời gian, khi bóng dáng của anh chợt lóe qua trong bóng tối, một giây trước khi anh trốn đi, một viên đạn sắc bén đã nhanh chóng lướt qua. Hiển nhiên, đối phương vẫn luôn chú ý tới chỗ anh ẩn núp.
Hình Liệt Hàn đánh trả về hướng viên đạn bay tới, vệ sĩ cũng làm như vậy nhưng không bắn trúng đối thủ.
Hình Liệt Hàn hướng về phía vệ sĩ, làm một động tác yêm hộ anh. Anh cần phải đánh nhanh thắng nhanh, anh không muốn chờ thêm một giây phút nào.
Anh ở lại lâu thêm một giây thì Đường Tư Vũ lại bị nguy hiểm hơn một chút.
Vừa nãy điện thoại của anh đặt ở trên xe, lúc đi ra cũng không lấy được điện thoại, cho nên lúc này anh không có cách nào liên lạc với Đường Tư Vũ. Khi không xác định được sự an nguy của cô, trong đầu anh liền tự động nghĩ đến khả năng xấu nhất.
Điều này dường như giết chết anh, làm anh phát điên.
Vệ sĩ cảm thấy cách làm như vậy hơi mạo hiểm, nhưng anh vẫn làm, Hình Liệt Hàn đứng lên dùng thân làm mồi nhử.
Quả nhiên, lại có một trận mưa súng khác bắn ra từ một bụi cây. Người vệ sĩ nắm lấy cơ hội, ngay lập tức bắn lại. Nghe thấy một tiếng hừ nhẹ, như vậy chắc chắn đã trúng đạn, nhưng không nguy hiểm.
Hình Liệt Hàn nắm chặt nắm tay. Đúng lúc này, phía sau chỗ vệ sĩ đang đứng truyền đến một âm thanh kinh hãi xé toạc không trung, khi vệ sĩ kinh ngạc muốn chạy trồn thì vẫn chậm một bước. Một quả đạn nỗ bên cạnh anh ta, bên trong ngọn lửa, cơ thể của người vệ sĩ bị luồng không khí ném lên cao rồi sau đó lại rơi xuống, mất đi dấu hiệu của sự sống.
Mà chỗ đó, là chỗ Hình Liệt Hàn vẫn ẩn núp.
Ánh mắt Hình Liệt Hàn hiện lên sự tức giận và đau khổ, nắm tay đang nắm chặt của anh khẽ run lên, khuôn mặt anh cũng lộ ra sự dữ tợn và hơi thở vô cùng bỉ thương.
Đúng lúc này, ánh lửa ngút trời, cỏ khô ở bên người vệ sĩ bị đốt cháy, ánh sáng đỏ rực chiếu bốn phía, đôi mắt đỏ ngầu của Hình Liệt Hàn nhìn xung quanh, bất cứ một động tĩnh nào cũng không thoát khỏi tai mắt của anh. Bởi vì vừa rồi có kẻ địch bị thương, anh lập tức nghe thấy ở một bụi cỏ bên trái có hơi thở nặng nề, súng trong tay anh chuẩn xác bắn thẳng ra ngoài.
Hơi thở nặng nề biến thành một tiếng gào thảm thiết rồi sau đó biến mắt.
Hình Liệt Hàn lùi ra xa, chỗ anh đang đứng liền truyền ra một tiếng động lớn, Hình Liệt Hàn bò trên mặt đất mặt, anh thấy một người đàn ông đang vác nòng súng trên vai, gã ta đi qua đường định vào rừng.
Đôi mắt lạnh lẽo của Hình Liệt Hàn tụ lại thành bão tố, trong bóng đêm, súng ở trong tay liền chính xác bắn ra hai phát.
Trên vai người đàn ông kia vác đồ vật nên không kịp né tránh, hai bên đùi đều trúng đạn. Trong nháy mắt, gã ta đau đến mức quỳ xuống. Trong cơn đau đớn, người kia điên cuồng bắn hai phát về phía Hình Liệt Hàn, Hình Liệt Hàn lăn ra xa vài mét, nhưng cơ thể vẫn bị sức nóng tân công.
Nhưng anh không quan tâm đến đau đớn trên người, khi người đàn ông kia định nạp lại đạn, một phát súng từ xa bắn trúng đầu gã.
Giây tiếp theo, thân hình Hình Liệt Hàn lập tức cử động, mà ở chỗ vừa rồi cũng hiện lên máy ánh lửa.
Hình Liệt Hàn trực tiếp giải quyết ba người, nhưng anh không biết trong rừng cây còn có bao nhiêu người mai phục.
Trong đầu Hình Liệt Hàn hiện lên bóng dáng của Đường Tư Vũ. Những người này có súng ống đạn dược tiên tiến như vậy, nếu bọn họ đối phó với Đường Tư Vũ thật, như vậy thì nguy hiểm mà cô gặp phải không cần nghĩ cũng biết.
Hình Liệt Hàn lo lắng đến sắp phát điên.
Mặc dù anh còn vẫn giữ được lý trí, nhưng trái tim anh cũng có thể tan vỡ bắt cứ lúc nào.
Hình Liệt Hàn định mạo hiểm một lần nữa, anh sẽ lên chiếc xe tải kia, anh phải rời khỏi chỗ này rồi trở lại thành phó.
Hình Liệt Hàn không bận tâm nhiều như vậy, trong đầu anh đều là khả năng Đường Tư Vũ rơi vào nguy hiểm, bóng dáng anh nhanh chóng lao ra khỏi rừng cây. Nhưng mà ở phía sau anh, Diệp Khải Nguyên không thể tin được rằng Hình Liệt Hàn lại mạo hiểm như vậy, thậm chí còn chạy ra đường, súng trong tay anh ta bắn thẳng ra.
Vai trái của Hình Liệt Hàn trong nháy mắt bị đạn bắn xuyên qua tạo thành một lỗ máu, nhưng anh vẫn không quay đầu lại mà đi thẳng về phía chiếc xe tải chặn ngang. Ở phía sau, một sát thủ cuối cùng bên cạnh Diệp Khải Nguyên đã giết đến đỏ cả mắt, gã ta tự nhìn thấy anh em của mình, từng người một chết ở trong tay Hình Liệt Hàn, sao gã ta có thể để Hình Liệt Hàn trốn thoát chứ?
Gã ta từ bên cạnh Diệp Khải Nguyên lao ra đuôi theo, gào lên rồi giơ súng về phía Hình Liệt Hàn. Diệp Khải Nguyên đứng ở đằng sau nhìn, anh ta nở nụ cười lạnh lùng, có một tên giết người không ghê tay thay anh ta giết Hình Liệt Hàn thì quá tốt rồi.
Hình Liệt Hàn vừa mới đi tới trước chiếc xe tải liền nghe thấy phía sau có tiếng xé gió, anh quay đầu lại, chỉ thấy một tên nhấc nòng súng trong tay người đàn ông đã chết kia lên rồi bắn về phía bình xăng của xe tải.
Gương mặt tuấn tú của Hình Liệt Hàn biến sắc, anh lập tức né ra, nhưng bình xăng nổ mạnh chỉ trong vài giây. Cơ thể Hình Liệt Hàn bị luồng nhiệt mạnh đầy đi, cuốn vào trong một cái mương sâu ở bên cạnh, ý thức của anh rơi vào bóng tối.
Một giây cuối cùng trước khi mất đi ý thức, anh khẽ gọi một cái tên: “Tư Vũ…”
Người đàn ông giết người không ghê tay kia cười ha ha: “Chết rồi, chết rồi…”