Chương 293 Tin Xấu Sau tiếng gầm nhẹ của Hình Liệt Hàn, người ở đầu dây bên kia sợ đến mức im bặt.
Người này là trợ lý của Hình Liệt Hàn, Hàn Dương, đến khi lên tiếng, giọng anh ta có chút lắp bắp: “Anh Hình, tôi có làm phiền anh không?”
Hình Liệt Hàn chỉ muốn anh ta nói cho xong để có thể tiếp tục.
“Nói tiếp đi!” Anh cắn nhẹ môi.
“Tôi vừa nhận được tin tức rằng người chú họ Đường, Hình Nham của anh có khả năng sẽ đính hôn với Khưu Lâm.”
“Cái gì?” Khuôn mặt của Hình Liệt Hàn đột nhiên trầm xuống, sau đó, anh hỏi lại: “Tin đã chính xác chưa?”
“Tôi sẽ gửi cho anh xem vài tắm ảnh.”
Hàn Dương nói xong và gửi ảnh qua.
Hình Liệt Hàn nhấn loa ngoài đồng thời nhấp xem ảnh. Trong ảnh, Hình Nham và Khưu Lâm đang dùng bữa ở trong một nhà hàng cao cấp. Và một bức trong số đó, Hình Nham cúi xuống và hôn lên má của Khưu Lâm. Ngoài ra, còn có một bức ảnh ông ta đeo nhẫn kim cương vào ngón áp út của Khưu Lâm.
Với sự chứng minh của hai bức ảnh này, hai người đó thực sự có thể đi đến hôn nhân.
Vợ của Hình Nham đã qua đời được vài năm rồi, hơn nữa Khưu Lâm đã lại độc thân trở lại và có thể kết hôn lần nữa, họ không còn ở tuổi bồng bột nữa, thậm chí nếu liên kết công ty thì cũng có nghĩa là hai người bọn họ sẽ kết hôn.
“Anh Hình, có cần tôi điều tra lại lần nữa không?” Giọng của Hàn Dương truyền đến.
“Được! Cứ tiếp tục theo dõi hai người bọn họ, nếu bọn họ có động tĩnh gì thì báo lại cho tôi.” Hình Liệt Hàn nói xong, cúp máy, ánh mắt thoáng hiện lên một nét nham hiểm, có vẻ như mọi thứ đang đi theo hướng anh mong đợi.
Nếu sau này muốn chiếm lại tập đoàn Đường Thị, anh tất yếu sẽ lợi dụng Hình Nham, nếu họ thực sự kết hôn thì tập đoàn Đường Thị trong tay Khâu Lâm sẽ thành sản phẩm của Hình Nham, lúc đó tập đoàn Đường Thị thực sự sẽ được sát nhập vào cổ phần của công ty Hình Nham, trở thành một mối, không thể tách rỜi.
Vì vậy, công ty mà anh sẽ đối phó tiếp theo, thực lực sẽ mạnh hơn, phức tạp và nguy hiểm hơn. Đường Tư Vũ thấy vẻ mặt của anh lộ ra một tia suy tư, cô không khỏi lo lắng, bèn hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”
Hình Liệt Hàn siết chặt điện thoại cười: “Không có gì đâu, chuyện công ty ấy mà, lát nữa anh qua xử lý.”
Nói xong, anh có chút bất đắc dĩ giữ lấy vai của cô, thân hình cao lớn cúi xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn: “Chờ anh trở lại rồi mình tiếp tục.”
Câu nói này ẩn chứa một sự ấm áp.
Trái tim của Đường Tư Vũ như bị thứ gì đó kích động, giống như con nai nhỏ giật mình, cô tránh ánh mắt thiêu đốt của anh, đầy anh ra: “Anh mau tới công ty đi!”
Trước khi Hình Liệt Hàn rời đi, anh không quên ôm lấy cái đầu nhỏ của cô và hôn lên đôi môi đỏ mọng trước khi rời đi với một nụ cười.
Đường Tư Vũ vân vê cánh môi hơi sưng, trong lòng trào ra sự ngọt ngào khó tả, cô cũng có chút kinh ngạc.
Sau sự việc cách đây 5 năm, cô đã quyết tâm vĩnh viễn không kết hôn và không bao giờ để một người đàn ông nào chạm vào mình nữa.
Thế nhưng, chớp mắt cô đã thay đổi, không chỉ để cho đàn ông chạm vào mình, còn là gã đàn ông khốn nạn năm năm †rước.
Đường Tư Vũ thật không còn gì để nói.
Thời gian còn lại cô sẽ dùng để dọn dẹp phòng, cuộc sống bình yên như vậy, đối với cô mà nói, mới là ổn định nhát.
Mặc dù nghĩ đến cô bạn gái cũ của Hình Liệt Hàn, cô vẫn còn đau đầu nhưng cô tin rằng chuyện này sẽ sớm qua đi.
4 giờ 30 phút chiều, Hình Liệt Hàn gọi cho cô để cô không phải lo lắng, anh đã đón cậu nhóc rồi.
Nó rất vui và kể với Hình Liệt Hàn rằng nó đã có một vài người bạn, Hình Liệt Hàn cũng cư xử rất lịch sự và dễ gần trong trường học. Một vài người quen biết trong giới kinh doanh sẽ nhân cơ hội chào hỏi anh và họ sẽ quen nhau.
Hẳn là họ cũng không thường thấy những lãnh đạo doanh nghiệp cấp cao như Hình Liệt Hàn.
Bây giờ con cái họ có thể học chung một trường với nhau, đó cũng coi như là cái duyên.
Hình Liệt Hàn đón đứa nhỏ về nhà, trên đường đi, nghe cậu nhóc ngồi ở ghế trẻ em phía sau chơi với đồ chơi của mình, cái dáng vẻ chăm chú đó, với tư cách là một người cha, đó là một loại kiêu hãnh và tự hào hết sức tự nhiên.
Đường Tư Vũ đã đợi ở cửa nhà, cậu nhóc xuống xe ,phấn khởi chạy đến bên cô: “Mamil”
Đường Tư Vũ quỳ xuống, ôm con trai vào trong lòng, sau đó nhìn gò má ửng hồng của cậu nhóc, tự nhiên muốn hôn cậu vài cái.
“Đi, rửa tay nào, mẹ gọt xoài cho con nhé.”
“ Vâng! Cảm ơn mami ạ.”
Hình Liệt Hàn bước ra ngoài nhìn Đường Tư Vũ dẫn con trai vào nhà, anh cũng theo vào, trên bàn là những món ăn nhẹ và trái cây mà Đường Tư Vũ chuẩn bị cho cậu nhóc. Điều này thể hiện rõ tình yêu con của cô.
Đường Tư Vũ đưa cậu nhóc ra ngoài, ăn trái cây và đồ ăn nhẹ với cô. Cậu nhóc nhân cơ hội nói với mẹ: “Mami, con có thể xem phim hoạt hình trong một giờ không?
Con chỉ xem trong một giờ thôi.”
Đường Tư Vũ cũng không phải là một bà mẹ nghiêm khắc, cô biết rằng bọn trẻ lúc này chỉ cần chơi, chơi vui là tốt rồi.
Hơn nữa, cậu nhóc đã đi học cả ngày rồi, và mong muốn xem TV trong một giờ không phải là quá đáng.
Đường Tư Vũ cười xoa xoa đầu cậu nhóc: “Được rồi! Lên lầu hai xem đi!”
“Dại” Cậu nhóc lập tức hào hứng chạy lên lầu để tận hưởng thời gian xem phim hoạt hình của mình.
Hình Liệt Hàn gọi vài cuộc điện thoại trong vườn, không thấy con trai mình và Đường Tư Vũ trong đại sảnh.
Anh cất bước lên lầu, nghe thấy tiếng phim hoạt hình ở sảnh tầng hai, anh ngồi vào bên cạnh cậu nhóc.
Cậu nhóc sợ bị nói, nó nói trước: “Daddy ơi, cái này mami cho phép! Mami cho con xem phim hoạt hình một tiếng.”
Hình Liệt Hàn không khỏi thích thú xoa đầu cậu nhóc: “Được rồi! Cha không phản đối.”
Nói xong, anh liền nghĩ anh ở đây rõ ràng sẽ gây áp lực cho cậu nhóc, nên anh đứng dậy và đi ra ngoài.
Anh liếc nhìn cậu nhóc bằng ánh mắt nghiêm túc, trong lòng có mấy dòng suy nghĩ ùa về, anh quay người bước vào sảnh và nói với cậu nhóc đang xem phim rất chăm chú: “Cha sẽ nói chuyện với mẹ một chút. Cho con xem 2 tiếng nhưng hứa với cha là không chạy lung tung ngoại trừ xem TV ở đây nhé.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!