Chương 282: Cô Không Tức Giận
Đường Tư Vũ ăn sáng xong, cô và Hình Liệt Hàn cùng nhau đưa thằng bécậu nhóc đến thăm mộ Đường Hùng. Lần này tâm trạng Đường Tư Vũ bình tính hơn, đặc biệt là nhìn thấy cha và mẹ hai người nằm cạnh nhau trong nghĩa trang. Sâu trong lòng cô hi vọng cha ở dưới đất sẽ chăm sóc mẹ thật tốt, để mẹ không còn cô đơn nữa.
Cậu nhóc cũng là lần đầu tiên tới thăm bà ngoại, nhưng dù sao nó cũng gần gũi với Đường Hùng hơn, mặc dù nó không thể hiện cảm xúc buồn bã của mình, nhưng nó đứng trước bia mộ của Đường Hùng, đưa bàn tay nhỏ non nớt vuốt ve khuôn mặt tươi cười trên bức ảnh rồi nó khẽ gọi một tiếng: “Ông ngoại, ông ở trên thiên đường nhát định phải vui vẻ nhé!”
Trái tim Đường Tư Vũ vẫn còn siết lại đau nhói bởi những lời nói của con trai, cô quay lưng đi và lén lau nước mắt, không muốn đề cho cậu nhóc trông thấy.
Hình Liệt Hàn đau xót nhìn cô một cái, anh ngồi xổm xuống, ôm lấy vai thằng bé và đáp lời nó: “Con yên tâm đi! Ông ngoại và bà ngoại con nhất định sẽ có cuộc sống hạnh phúc ở thiên đường.”
Đường Dĩ Hi gật đầu tin tưởng cha cậu nhóc, nó không hề sợ hãi ôm lấy bia mộ hướng về phía ảnh chụp của Đường Hùng làm một động tác hôn sau đó khóe miệng hơi cong lên.
Nếu như Đường Hùng ở dưới suối vàng thực sự biết được thì nhát định ông sẽ rất Vui vẻ.
Trong phòng họp của Tập đoàn Hình thị, trên người Nghê Yên mặc trang phục lộng lẫy như nữ vương đã có mặt. Khi cô ta thấy hội nghị lần này người tiếp đón không phải là Hình Liệt Hàn thì trái tim cô ta lập tức chìm xuống vực sâu, quả nhiên là anh tránh né không muốn gặp cô ta sao?
Cô ta chịu đựng những lời này không đi tìm anh và quấy rầy anh cũng là vì hội nghị hôm nay. Cô ta nghĩ anh là người tiếp đón nhưng cô ta thật không ngờ anh lại không có mặt.
“Xin hỏi vì sao Tổng giám đốc Hình không có mặt?” Nghê Yên hỏi vị phó tổng giám đốc đang ngồi phía trên.
“Cô Nghê, thật ngại quá, hôm nay Tổng giám đốc Hình bề bộn nhiều việc, anh ấy không có thời gian tới công ty, tôi sẽ chịu trách nhiệm tất cả mọi việc liên quan đến vấn đề kết nói nghiệp vụ với công ty cô.”
Trương Huy trả lời.
Sắc mặt Nghê Yên thay đổi nhưng lại không tiện phát tác, cô ta lấy điện thoại di động ra, trong điện thoại di động của cô ta vẫn còn số điện thoại cá nhân của Hình Liệt Hàn, cô ta trực tiếp gọi điện và đẩy cửa đi ra khỏi phòng họp.
Hình Liệt Hàn đang ở trong nghĩa trang thì chuông điện thoại di động bỗng vang lên, anh cầm điện thoại di động ra xem thấy hiện lên một dãy số điện thoại nước ngoài chưa lưu, anh nhìn máy lần rồi nghe máy: “Alo, xin chào.”
“Liệt Hàn, là em, vì sao anh không có mặt trong hội nghị hôm nay?” Nghê Yên ở đầu bên kia mất mát hỏi.
Hình Liệt Hàn lạnh nhạt nói: “Tôi nói rồi, công việc là công việc, chuyện riêng là chuyện riêng, tôi đã bố trí người kết nối nghiệp vụ với công ty của cô, sau này những chuyện liên quan đến công việc thì cô trực tiếp gặp Phó tổng giám đốc Trương của chúng tôi là được.”
“Em không muốn, em muốn gặp anh.”
Trong giọng nói của Nghê Yên hiện ra sự tùy hứng, giọng cô thê lương: “Chẳng lẽ anh không biết em làm mọi chuyện chỉ vì muốn gặp anh sao? Xin anh đừng nhẫn tâm như vậy được không?”
“Chuyện giữa cô và tôi đã kết thúc từ lâu rồi, xin cô đừng quấy rầy cuộc sống của tôi nữa.” Nói xong, Hình Liệt Hàn cúp điện thoại luôn.
Bởi vì xung quanh vắng vẻ, Hình Liệt Hàn lại nghe điện thoại ngay bên cạnh nên dĩ nhiên Đường Tư Vũ nghe thấy được, cô đoán cái là biết người yêu cũ của anh gọi tới.
Cô dắt tay con trai, bọn họ chuẩn bị xuống núi.
Ánh mắt Hình Liệt Hàn nhìn về phía Đường Tư Vũ, sợ cô sẽ có gì đó không vui, Đường Tư Vũ không nhìn anh, chỉ dắt con trai và dặn dò cậu nhóc: “Cần thận một chút.”
Trong lòng Hình Liệt Hàn căng thẳng, hiện tại đúng là anh lo lắng Đường Tư Vũ hiểu lầm anh, dù sao hai người cũng mới vừa bắt đầu thổ lộ nỗi lòng, có thể nói tình cảm vẫn còn mong manh, thật sự anh không hi vọng xảy ra hiểu lầm gì.
Lúc lên xe, cậu nhóc leo lên trước, tay Đường Tư Vũ bị người đàn ông phía sau giữ lại, anh đóng cửa xe lại và kéo cô sang một bên.
Đường Tư Vũ hơi kinh ngạc nhìn anh: “Sao vậy?”
“Em giận à?” Hình Liệt Hàn khóa chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lo lắng hỏi.
Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn, biết anh ám chỉ cái gì, cô mím môi cười một tiếng: “Lúc nãy anh nghe điện thoại của người yêu cũ à? Em nghe thấy, nhưng mà em không hề tức giận.”
“Chắc chắn chứ?” Hình Liệt Hàn giữ vòng eo nhỏ của cô, hỏi một câu nữa.
Đường Tư Vũ có thể cảm giác được sự lo lắng của anh, cô gật đầu: “Ừm, không giận, lên xe đi!”
Lúc này Hình Liệt Hàn mới khẽ thở ra một hơi, hai người lên xe đi về nhà mình ở trong thành phố.
Cả ngày hôm nay, Hình Liệt Hàn căn bản không xuất hiện ở công ty, Nghê Yên về khách sạn sau cuộc họp đầy mất mát, cô thực sự không cam lòng, dựa vào sự tự tin trong lòng cô thì cô tin chắc chắn Hình Liệt Hàn không quên cô.
Chẳng qua là do bên cạnh anh đã có một người phụ nữ mà lại còn có con với người phụ nữ kia, vì con cho nên mới có thể cách xa cô, đúng là cô nên sắp xếp thời gian thật tốt để gặp Đường Tư Vũ này, thăm dò rõ ràng mối quan hệ của cô ta và Hình Liệt Hàn rồi tính sau.
“Khải Nguyên, bố trí người tìm giúp tôi một cơ hội, tôi muốn gặp Đường Tư Vũ một cái, nhất định phải là lúc cô ta ở một mình.” Nghê Yên nói với người cấp dưới mà mình tin tưởng nhất.
“Được! Tôi sẽ sắp xếp.” Diệp Khải Nguyên gật đầu đáp lại, ánh mắt nhìn Nghê Yên có chút đau lòng.
Nghê Yên khoanh tay nhìn về hướng Tập đoàn Hình thị từ xa, trông giống như một vị thần đứng đầu phương Đông, cũng giống như chủ nhân của nó, loá mắt và mê người.
Tập đoàn Mộ thị.
Gần đây Mộ Phi vẫn luôn bận rộn với một dự án, đồng thời anh cũng không ngừng theo dõi tình hình chứng khoán của Tập đoàn Đường thị. Với lại anh còn thu thập được một số tin tức, gần đây Khưu Lâm và Hình Nham rất thân thiết, xem ra ngoài chuyện sáp nhập công ty thì tình cảm của hai người cũng nóng lên.
Nói không chừng trong tương lai không xa, Khưu Lâm sẽ trở thành bà Hình, cũng chính là thím của Hình Liệt Hàn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!