“ÀI Anh quên mắt, vừa rồi ở trong phòng họp anh trai anh có gọi nói là đã đến rồi, có thể đến lấy bất cứ lúc nào.”
“Vậy còn chờ gì nữa? Em nghĩ nên đêm nay xem qua, anh đi lấy về đi! Chuyện công ty giao lại cho eml” Bùi Nguyệt Hoàng mím môi cười, cúi người hôn lên trán anh: “Đi đi!”
Tuy rằng chuyện thu mua tập đoàn Triệu thị cấp bách, nhưng mà ở trong lòng Lam Thiên Thần, không gì có thể so sánh với chuyện của Bùi Nguyệt Hoàng. Bát kể là thay cô giám xác việc vận chuyển áo cưới hay chạy đi lấy trang sức, đều vô cùng quan trọng.
“Anh đi đây.” Lam Thiên Thần cần di động cùng chìa khóa xe chuẩn bị ra cửa.
Bùi Nguyệt Hoàng tự mình tiễn anh đi, dùng thang máy.
chuyên dụng của cô, khác với thang máy bình thường của nhân viên, cho nên anh đi thẳng đến bãi đỗ xe cũng không đụng phải nhân viên nào.
Bùi Nguyệt Hoàng vẫy tay, khi cửa thang máy vừa đóng lại, ý người ôn nhu nơi đáy mắt cô liền biến mất, thay vào đó là ánh mắt sắc lạnh cương quyết, cô trở lại văn phòng, ấn chuông nội bộ gọi Khúc Hạo và Hứa Mẫn lập tức tiến vào.
“Bùi tổng.” Hai người vẻ mặt đều căng thẳng.
“Thay tôi liên hệ bloger kia, dùng một ngàn vạn mua đứt tin tức này. Báo cho các phía trên mạng phong tỏa tin tức, bất kể bao nhiên tiền.” Âm thanh của Bùi Nguyệt Hoàng lộ ra một loại khí phách nghiêm nghị.
Khúc Hạo là người có năng lực làm việc vô cùng mạnh, anh đã sớm tra rõ chuyện này: “Bùi tổng, người cho đăng tin này đầu tiên tên là Vương Lượng, gã có một phòng làm việc chuyên đào móc các chuyện xấu của giới giải trí cùng những người giàu có. Chỉ sợ lần này gã đã nhận tiền của ai đó, ảnh hưởng đến chuyện đăng bài của bloger kia.”
“Nhưng chúng tôi tin tưởng Lam tổng tuyệt đối không phải người như vậy, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm.”
Hứa Mẫn vội nói.
Bùi Nguyệt Hoàng híp mắt, đáy mắt hiện lên tia lạnh: “Một người nỏi tiếng nho nhỏ, cũng dám tính kế người đàn ông của tôi, cô ta có mấy lá gan? Tôi thật muốn nhìn xem cô ta có năng lực gì.”
“Người này tên là Dương Điềm Điềm, ở trên mạng có chút danh tiếng, nhưng thân phận thực sự của cô ta chỉ là một món đồ chơi của những phú thương.”
Khúc Hạo vừa nhìn liền nhìn rõ, bởi vì Dương Điềm Điềm ở trong vòng luẫn quần này cũng thường xuyên mê hoặc người giàu có, bằng nay lực của một mình cô ta tuyệt đối không có tài lực này.
“Đàm phán với tên Vương Lượng kia, đem chuyện này áp xuống đi.” Bùi Nguyệt Hoàng đối mặt với chuyện trở tay.
không kịp này vẫn vô cùng bình tĩnh.
Lúc Khúc Hạo và Hứa Mẫn ra ngoài, Bùi Nguyệt Hoàng lấy ipad của mình ra, đối với chuyện này, cư dân mạng đã sớm công kích nhân phẩm cùng sinh hoạt cá nhân của Lam Thiên Thần.
Tuy rằng Lam Thiên Thần khiêm tốn chưa bao giờ xuất hiện trước quần chúng, nhưng chỉ cần thân phận nhị thiếu gia của anh liền nhất định bị gắn cho cái nhãn hoa tâm, quần là áo lụa, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn.
Vương Lượng này chẳng qua chỉ là một bloger, theo những bức ảnh chụp này, Bùi Nguyệt Hoàng ý thức được Vương Lượng căn bản không có tư cách có được ảnh, bởi vì trong tổng bộ công ty kia vô cùng nghiêm ngặt, hơn nữa ảnh trong bữa tiệc tư nhân lần trước đã chứng minh một tên chó săn như gã không có tư cách đi vào, mặc dù gã có thể mua chuộc được người chụp ảnh, nhưng Dương Điềm Điềm kia lấy tư cách gì để xuất hiện ở 2 nơi này?
Trừ phi sau lưng cô ta có người chống lưng, có người cố ý tạo ra chuyện xấu này, mục đính chính là khiến quan hệ của cô cùng Lam Thiên Thần sứt mẻ, khiến cô bị tổn thương tình cảm, để hắn ở sau lưng làm ngư ông đắc lợi.
Trong ảnh chụp này tất cả đều là trạng thái ảnh tĩnh, nhìn kỹ có thể phát hiện là cô gái này chủ động, mà Lam Thiên Thần cũng không phải loại người có tính cách lãnh đạm xa cách, anh là người thân sĩ lễ nghĩa, rất rõ ràng, trong ảnh chụp này, cô gái kia cố ý dựa vào người anh.
Người ở sau lưng chụp ảnh vô cùng có kỹ xảo, chính là muốn người khác hiểu lầm Lam Thiên Thần cùng cô ta liếc mắt đưa tình, trước mặt mọi người thân mật.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!