Vừa lúc Triệu Đống nghe ngóng được Lam Thiên Thần hai ngày nay sẽ cùng người ở công ty Hoàn Cầu thỏa luận làm ăn. Lúc này anh ta đang ở quán cà phê gần đây, mang theo Dương Điềm Điềm đợi Lam Thiên Thần.
Triệu Đống biết muốn thực sự câu được Lam Thiên Thần là không có khả năng, cho nên chỉ có thể sắp đặt một ít hiểu lầm, ví dụ như ảnh chụp, hoặc để cho Dương Điềm Điềm dùng một ít tâm kế lưu lại chứng cứ trên người Lam Thiên Thần, làm Bùi Nguyệt Hoàng sinh ra hiểu lầm.
“Điềm Điềm, cứ làm như những gì tôi đã nói, đem hết năng lực của cô ra, tiến hành kế hoạch thật tốt.”
“Đã biết Triệu tổng, tôi nhất định sẽ không khiến ngài thất vọng.” Dương Điềm Điềm vuốt mái tóc dài, phi thường tự tin lên tiếng trả lời.
Triệu Đống cũng vô cùng vừa lòng Dương Điềm Điềm hôm nay, anh ta đã hoàn toàn xây dựng cho cô ta hình tượng người phụ nữ tri thức xinh đẹp.
Triệu Đống đi đến bên cạnh gọi điện thoại, Dương Điềm Điềm không khỏi cầm lấy tạp chí bên cạnh, mở trang thứ ba ra, đây là người đàn ông cô ta phải quyến rũ, trong lòng không khỏi hồi hộp.
Thậm chí cô ta còn chờ mong cũng Lam Thiên Thần phát ra mị lực, nếu có thể trong lúc đó lấy được số điện thoại của anh, không chừng sau này cô ta còn có cơ hội.
Dương Điềm Điềm cắn đôi môi đỏ mọng, mắt lộ ra chờ mong, lấy gương nhỏ từ trong túi xách tỉ mỉ kiểm tra dung nhan, đảm bảo trạng thái tốt nhát.
Triệu Đống thông thả buông điện thoại xuống, anh ta theo dõi xe Lam Thiên Thần, đã sắp đến rồi, Triệu Đống liền mang theo Dương Điềm Điềm đứng dậy, vòng ra trước tòa nhà của công ty Hoàn Cầu.
Anh ta vừa hay quen được quản lý của nơi này, anh ta nói là khách của vị quản lý này mà đi vào. Mang theo Dương Điềm Điềm đến khu vực hội nghị lần này, anh ta ngồi vào.
chỗ chờ, ánh mắt Dương Điềm Điềm gắt gao nhìn chằm chằm thang máy, chờ Lam Thiên Thần xuát hiện.
Ở đại sảnh công ty Hoàn Cầu, Lam Thiên Thần đã đến nơi, anh nói thời gian hẹn gặp, cô gái ở sảnh liền hướng dẫn anh vào thang máy.
Phía sau người đàn ông trung niên gọi cho Triệu Đống: “Triệu tổng, Lam Thiên Thần đã chuẩn bị đi lên rồi.”
“Được, ông ở đây chờ, có chuyện gì tôi sẽ liên hệ.”
Triệu Đống cắt điện thoại, nói với Dương Điềm Điềm đang ngồi trên sofa: “Cậu ta đang lên, chút nữa phải dựa vào cô.”
“Yên tâm đi! Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.” Dương Điềm Điềm tự tin mỉm cười.
Triệu Đống liền tìm một vị trí khuất, lấy ra điện thoại của anh ta, mở chức năng chụp ảnh, chờ chút nữa sẽ chụp ảnh Lam Thiên Thần cùng Dương Điềm Điềm.
Dương Điềm Điềm cắn đôi môi đỏ mọng, cô ta cầm một phần văn kiện, như chuẩn bị đi trình cho ai dó, đúng lúc này, thang máy truyền đến âm thanh.
Cô ta lập tức đứng lên, nhíu mày như đang suy nghĩ chuyện gì, khóe mắt liếc thấy Lam Thiên Thần đang đi về phía này.
Nhân viên dẫn Lam Thiên Thần ra khỏi thang máy liền đi xuống.
Trong lòng Dương Điềm Điềm hồi hộp, cô ta hít sâu một hơi, hướng về phía Lam Thiên Thần đi tới, giả vờ đỡ đầu.
Lam Thiên Thần mắt nhìn thấy cô gái phía trước sắp đi đến, anh liền lập tức tránh sang một bên.
“Ôi…” Chỉ nghe thấy một âm thanh thống khổ, thân mình Dương Điềm Điềm liền lập tức dựa vào người Lam Thiên Thần.
Lam Thiên Thần là một người đàn ông, vẫn theo bản năng đỡ lây, giữ lấy người Dương Điềm Điềm: “Cô không sao chứ?”
*Tôi… tôi choáng đầu!”
Nói xong, cô ta liền hướng trong lòng ngực Lam Thiên Thần dựa vào, nhanh cơ hội bôi chút nước hoa lên người anh, đồng thời cũng đem son môi đỏ của mình để lại dấu trên áo Lam Thiên Thân.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!