“Anh là chồng em, em không cho phép người khác sau lưng mình nói anh thế này thế kia. Sau này nếu có ai trong công ty dám nói bậy, em sẽ lập tức đuổi việc.”
Bùi Nguyệt Hoàng nói một cách độc đoán.
Lam Thiên Thần không khỏi an ủi một câu: “Anh sợ máy người đó không dám đồn nữa, sợ em rồi.”
“Em muốn họ biết rằng chồng em là người tốt nhát.”
Bùi Nguyệt Hoàng nói xong liền đưa tay ra, Lam Thiên Thần lập tức vươn tay nắm lấy tay cô.
Ánh ban mai ấm áp ngoài cửa sổ tràn vào, hai người mỉm cười nhìn nhau, đáy mắt phản chiếu rõ ràng khuôn mặt của đối phương, như thể đã khắc sâu vào tâm hồn nhau.
Các nhân viên của tập đoàn Bùi thị đến vào khoảng 9 giờ, họ nhìn thấy tạp chí trong văn phòng, đều đua nhau cầm lên xem, không phải lật nhiều trang, chỉ lật đến trang thứ 3, bọn họ đã bị chắn kinh, nhìn người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai trong tạp chí.
Cuối cùng họ cũng biết lag Lam Thiên Thần không phải là một nhân viên bộ phận pháp lý nho nhỏ, thân phận của anh ngược lại rất trâu bò, hơn nữa anh còn là nhị thiếu gia của tập đoàn trang sức đứng thứ hai trên toàn thế giới, có một người anh lớn nắm quyền kiểm soát ngành trang sức, huống chi, bằng cáp của anh đã khiến một nhóm lớn ngậm miệng Những người từng thảo luận về anh sau lưng, cảm thấy anh không xứng với Bùi Nguyệt Hoàng giờ đều cảm thấy trên má nóng lên, như thể bị tát một phát vào mặt, đều hận không thể thu lại những lời nói trước kia lại.
Khi thân phận của Lam Thiên Thần được đào ra, mọi người bàn tán xôn xao, cho rằng mắt nhìn của Bùi Nguyệt Hoàng thật tốt, đây là một cuộc hôn nhân mỹ mãn đúng mực.
Sau khi ăn sáng, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần nắm tay nhau trở về công ty, những nhân viên gặp họ, tất cả đều thay đổi ánh mắt, không còn lấy ánh mắt khác thường nhìn bọn họ nữa.
Những nam nhân viên nghĩ là họ có thể cưới một nữ chủ tịch về nhà như Lam Thiên Thần, rốt cuộc đã rõ, trên cái thế giới này, không phải là người nỗ lực, là căn bản không có khả năng có cơ hội như vậy.
Hơn nữa, Lam Thiên Thần đẹp trai, còn cố gắng, gia thế cũng thuộc hàng bậc nhất, cho dù sau này có điều hành Bùi thị cũng là do cậu có năng lực.
Nếu người khác ngồi vào vị trí này, có khi không được! Bùi Nguyệt Hoàng lợi dụng lúc Lam Thiên Thần có cuộc họp, gọi Hứa Mẫn đến.
Ngay lập tức Hứa Mẫn cho cô biết một số thông tin mà cô đã thu thập được.
“Bùi tổng, lúc nãy em đưa tài liệu, phát hiện mọi người trong công ty đều đang bàn tán về Lam nhị thiếu! Lần này xem ai còn dám nói Lam nhị thiếu không xứng với boss nữa không?”
“Cái chị muốn hiệu ứng này.”
“Trình độ của Lam nhị thiếu đủ đè chét họ! Hơn nữa, thành tích của anh ấy rất khủng, mấy người trong pháp lý đều phải sững sờ, còn tưởng rằng anh ấy là luật sư trẻ tuổi mới ra mắt!”
*Coi như mới đi làm, đó cũng là xuất sắc nhất!”
Trong ánh mát Bùi Nguyệt Hoàng thể hiện niềm tự hào về người đàn ông của mình.
Hứa Mẫn cười một tiếng: “Bùi tổng, chị có thể để ý đến sự tồn tại của cẩu độc thân tụi em đây được không? Cầu lương của hai người, người trong công ty ăn no lắm rồi!”
Ngay lập tức Bùi Nguyệt Hoàng nói với cô: “Khúc Hạo ok đấy, nên nắm lấy cơ hội đi!”
Khuôn mặt Hứa Mẫn lập tức đỏ bừng: “Bùi tổng à, đừng đùa em nữa.”
Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm đã chuẩn bị cho một việc trong hai ngày qua, đó là vào chủ nhật, họ sẽ đưa cháu gái Hình Vũ Điềm đến nhà chơi, đối với một cô bé sáu tuổi, họ thực sự lo lắng sẽ uỷ khuất cô nhóc.
Bởi vì nếu cô nhóc mà khóc, hai người sẽ đau lòng muốn chết.
Bạch Hạ cũng có chút lo lắng, bởi vì cô không có kinh nghiệm chăm trẻ nên phải chuẩn bị, ví dụ như mua đồ chơi, cọ vẽ, chuẩn bị cho cô nhóc hai bộ váy công chúa.
Nhất định phải làm cho cô nhóc này chơi một cách vui vẻ ở nhà họ.
Trong trung tâm thương mại, Hình Nhất Phàm đầy xe đầy, nhìn cô gái trước mặt mình chốc chốc lại đứng lại để chọn đồ, ánh mắt đầy ý cười.
Anh có một ý tưởng kiên định rằng nếu trong tương lai Bạch Hạ có một đứa con, cô nhất định sẽ là người mẹ tràn đầy tình thương.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!