Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Daddy Không thể Trêu - Đường Tư Vũ

Chương 211: Hơi Thở Của Tình Yêu

Đường Tư Vũ nhìn thấy Hình Liệt Hàn anh tuấn đứng đó với bộ quần áo thể thao, bên cạnh là chiếc xe đạp địa hình leo núi, Hình Nhất Phàm không có ở đó, rõ ràng là đã đạp xe rất xa rồi.

Đường Tư Vũ đi về phía anh, nhìn bóng dáng nam tính và đẹp trai dưới ánh mặt trời của người đàn ông này, cô không khỏi nghĩ đến nụ hôn say đắm với anh đêm qua, trên má cô thoáng ửng hồng.

Hình Liệt Hàn nhìn cô bước tới, trong mắt anh đã nở một nụ cười: “Dậy rồi à?”

“Anh có cho con trai đi xe đạp không?”

Đường Tư Vũ hỏi, khẽ chạm vào ánh mắt đang tỏa sáng như ánh mặt trời của anh, cô ngượng ngùng quay lại nhìn con trai.

“Thằng bé được thừa hưởng gen tốt của anh, đi xe đạp chỉ là chuyện nhỏ thôi.”

Hình Liệt Hàn nói một cách tự hào.

Đường Tư Vũ lập tức không nhịn được phản bác: “Gen của tôi không tốt sao?”

Hình Liệt Hàn cười khúc khích, có chút vô sỉ nói: “Em mà ưu tú sao? Anh nhìn không ra.

“Anh…” Đường Tư Vũ tức giận giơ tay lên định đánh anh.

Hình Liệt Hàn đứng yên tại chỗ, nếu cô muốn đánh anh, anh chỉ cần đứng đó thôi.

Nhưng Đường Tư Vũ vẫn chưa hết tức giận, đưa tay ra đấm nhẹ vào cánh tay anh đề thể hiện sự khó chịu của cô.

Nhưng những biểu hiện và hành vi của cô như thế này, trong mắt đàn ông, lại rất là nữ tính, càng trở nên hấp dẫn.

Hình Liệt Hàn bát ngờ nắm lấy tay cô mà nói: “Để anh đưa em đuổi theo con trai.”

Đường Tư Vũ nhìn chiếc xe đạp leo núi của anh, phía sau không có chỗ ngồi, chỉ có chỗ ngồi của người lái chính, cô nhướn mày hỏi: “Vậy tôi ngồi ở chỗ nào?”

“Ngồi đây!” Hình Liệt Hàn chỉ vào cái khung xe nối liền yên xe và tay lái, nơi mọi người có thể ngồi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi ửng hồng, cô đã từng nhìn thấy những cô gái ngồi ở đó, nhưng đó là cách mà những cặp đôi trẻ thích ngồi khi mới yêu.

Trông thật thân mật.

Đường Tư Vũ còn chưa quyết định có nên ngồi hay không, Hình Liệt Hàn đã đưa tay ra kéo cô, thân hình thanh mảnh của anh đã ngồi trên chiếc xe đạp leo núi, đẹp trai và tràn đầy sức sống, Đường Tư Vũ cắn răng ngồi lên, cô vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay lái phía trước. Cô vốn dĩ đã mảnh mai, nên ngồi ở đây cũng không ảnh hưởng gì đến tay lái của Hình Liệt Hàn.

“Ngồi xong chưa? Chúng ta đi nha.” Hình Liệt Hàn trầm thấp cười hỏi.

Chỉ cần anh hơi nghiêng người, khuôn mặt tuần tú của anh gần như dính vào má cô, hơi nóng phả vào tai Đường Tư Vũ, có chút ngứa ngáy, cô ậm ừ một tiếng.

Hình Liệt Hàn mạnh mẽ giẫm lên bàn xe đạp, đưa Đường Tư Vũ đuổi theo cậu nhóc, trong lòng Đường Tư Vũ trào dâng một loại tình cảm khác, như thể có một vị ngọt ngào đang tan chảy trong tim cô.

Trái tim của Hình Liệt Hàn giờ cũng đang đập mạnh, anh cảm thấy mình và Đường Tư Vũ hiện tại thân thiết như những người đang yêu nhau vậy.

Đưa người con gái mình yêu đi xe đạp cũng là một tình tiết lãng mạn trong nhiều bộ phim truyền hình, giờ phút này gió nhè nhẹ thổi qua, tấm lưng mảnh mai của Đường Tư Vũ tựa vào lồng ngực cường tráng của anh, cảm giác này thật ấm áp và kỳ diệu.

Cũng lộ ra một loại kích tình.

Khi cậu nhóc và Hình Nhất Nặc phát hiện ra anh cả và Đường Tư Vũ đang đuổi theo, hai người họ cũng rất vui mừng, vừa hay ngay bên cạnh họ có một con đường đặc biệt, dưới bóng cây là một khung cảnh tuyệt đẹp, không có người khác, chỉ dành riêng cho gia đình họ đạp xe.

Đường Tư Vũ cảm giác bên trái đường có một loại hoa nở vô cùng đẹp, cô không khỏi quay khuôn mặt nhỏ nhắn của mình đuổi theo để xem.

Ngay giây tiếp theo, người đàn ông kia liền chớp lấy cơ hội hôn lên má cô.

Đường Tư Vũ lập tức nghẹn lòng, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía trước, xấu hỗ cảnh cáo nói: “Không được phép làm loạn.”

Hình liệt Hàn thấp giọng cười rộ lên: “Làm loạn thì sao?”

Đường Tư Vũ lúc này đang ngồi trước mặt anh, thật sự không biết phải làm sao với anh.

Ba người đạp một vòng rồi trở về chỗ cũ, gần đến giờ ăn trưa thì cả nhóm trở về biệt thự.

Quả nhiên là giờ cơm trưa đã tới, sau khi ăn trưa, buổi chiều Tưởng Lam định đi mua sắm, còn Hình Liệt Hàn thì muốn đi lặn, anh định đưa Đường Tư Vũ đi cùng, còn cậu nhóc thì để ở nhà chơi với ông bà.

Vì Hình Nhất Nặc chưa đủ 18 tuổi, mà trẻ vị thành niên thì bị cấm xuống nước, vì vậy cô chỉ có thể tiếc rằng mình không thể đi.

Đường Tư Vũ cũng muốn đi lặn, nước biển ở đây trong xanh như vậy, không khéo trên thế giới nước biển ở nơi đây là đẹp nhất.

Ăn trưa xong, Hình Liệt Hàn cùng Đường Tư Vũ lái xe mui trần đi trên đại lộ rộng rãi ven bờ biển, dọc đường không có mấy xe qua lại, nghe nhạc thư giãn, cái cảm giác này thật thích.

Đến điểm lặn, chuẩn bị xong dụng cụ, đến vùng biển an toàn, Đường Tư Vũ hào hứng ra biển cùng Hình Liệt Hàn.

Ngoài biển là một thế giới tươi đẹp khác, Hình Liệt Hàn đã đi theo để bảo vệ cô.

Đường Tư Vũ nhìn thấy những loài cá lạ, đã vậy còn cùng anh vui đùa dưới đại dương. Hình Liệt Hàn thì bơi theo cô, quan sát cô bơi. Cơ thể của cô thực sự trông giống như một nàng tiên cá trên biển.

Lặn với ống thở là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời và nó cũng để lại cho Đường Tư Vũ những kỉ niệm hết sức sâu sắc, trên con đường từ bãi biển trở về biệt thự, trời đã gần sập tối, nó lại là một khung cảnh khác hẳn.

Đường Tư Vũ có chút mệt mỏi, lặn cũng là một việc tiêu hao đi sức lực khá nhiều, khi đi được nửa đường, thì cô đã dựa người vào cửa số xe mà ngủ gật.

Hình Liệt Hàn đóng mui xe và giảm tốc độ, anh cực kỳ thích cảm giác ở bên cô.

Dường như tất cả bầu không khí đã trở nên nhẹ nhàng, thư thái.

Khi về đến biệt thự, Đường Tư Vũ mới tỉnh dậy, ăn tối xong cô liền quay trở về phòng ngủ luôn, cậu nhóc cũng không có dính lấy hay quấy rầy cô.

Hình Liệt Hàn thể lực vẫn còn dồi dào lắm, buổi tối anh lại lừa cậu nhóc ngủ với mình. Nhìn cậu nhóc đang ngủ bên cạnh, bên cạnh mình vẫn còn một chỗ trống lớn như vậy, anh rất mong chờ, sau khi về nước chỗ trống kia được lấp đầy là Đường Tư Vũ.

Ở trong nước.

Sau khi Tô Hi tỉnh lại, cô nhận ra bản thân đang không ở nhà của mình, vội vàng bước ra khỏi giường, mở rèm cửa nhìn xung quanh, ngoại trừ cô đang ở với một người đàn ông trong căn nhà này thì không có người nào khác nữa.

Ôi trời! Tại sao cô lại quay lại nhà của Ôn Lệ Thâm?

Tô Hi vội vàng mở cửa bước ra, cô kiểm tra một chút thì phát hiện ra tối hôm qua cô vẫn mặc bộ quần áo cũ, xem ra tối hôm qua vẫn an toàn chìm vào giấc ngủ Say.

Tô Hi ra ngoài đại sảnh thì thấy chủ nhân của căn nhà này đang nằm đấy.

Nhà của Ôn Lệ Thâm luôn luôn sạch sẽ, thoải mái, không có một chút bụi bẩn nào, mọi thứ đều được sắp xếp ngăn nắp.

Điều này khiến Tô Hi nghi ngờ rằng chẳng lẽ Ôn Lệ Thâm là cung Xử Nữ, bởi vì anh †a quá yêu sạch sẽ.

Tối hôm qua ký ức cuối cùng của cô là cô ngủ thiếp đi trong lúc truyền nước biển, xem ra, cô đã ngủ thiếp đi, Ôn Lệ Thâm lại đưa cô về nhà.

Nghe thấy tiếng bước chân xuống lầu, Ôn Lệ Thâm ngắng đầu nhìn lên, anh đang nhâm nhi cốc cà phê, và nhìn chăm chú vào chiếc lpad ở bên tay còn lại, từ đầu đến chân, người đàn ông này toát ra khí chất cao quý, tinh anh, chẳng khác gì một nam người mẫu hàng đầu trên tạp chí thời trang.

Khí chất vừa lạnh lẽo vừa phức tạp.

“Chào buổi sáng!” Tô Hi nhìn anh gượng cười chào hỏi.

Đường Tư Vũ nhìn thấy Hình Liệt Hàn anh tuấn đứng đó với bộ quần áo thể thao, bên cạnh là chiếc xe đạp địa hình leo núi, Hình Nhất Phàm không có ở đó, rõ ràng là đã đạp xe rất xa rồi.

Đường Tư Vũ đi về phía anh, nhìn bóng dáng nam tính và đẹp trai dưới ánh mặt trời của người đàn ông này, cô không khỏi nghĩ đến nụ hôn say đắm với anh đêm qua, trên má cô thoáng ửng hồng.

Hình Liệt Hàn nhìn cô bước tới, trong mắt anh đã nở một nụ cười: “Dậy rồi à2”

“Anh có cho con trai đi xe đạp không?”

Đường Tư Vũ hỏi, khẽ chạm vào ánh mắt đang tỏa sáng như ánh mặt trời của anh, cô ngượng ngùng quay lại nhìn con trai.

“Thằng bé được thừa hưởng gen tốt của anh, đi xe đạp chỉ là chuyện nhỏ thôi.”

Hình Liệt Hàn nói một cách tự hào.

Đường Tư Vũ lập tức không nhịn được phản bác: “Gen của tôi không tốt sao?”

Hình Liệt Hàn cười khúc khích, có chút vô sỉ nói: “Em mà ưu tú sao? Anh nhìn không ra.

“Anh…” Đường Tư Vũ tức giận giơ tay lên định đánh anh.

Hình Liệt Hàn đứng yên tại chỗ, nếu cô muốn đánh anh, anh chỉ cần đứng đó thôi.

Nhưng Đường Tư Vũ vẫn chưa hết tức giận, đưa tay ra đấm nhẹ vào cánh tay anh đề thể hiện sự khó chịu của cô.

Nhưng những biểu hiện và hành vi của cô như thế này, trong mắt đàn ông, lại rất là nữ tính, càng trở nên hấp dẫn.

Hình Liệt Hàn bát ngờ nắm lấy tay cô mà nói: “Để anh đưa em đuổi theo con trai.”

Đường Tư Vũ nhìn chiếc xe đạp leo núi của anh, phía sau không có chỗ ngồi, chỉ có chỗ ngồi của người lái chính, cô nhướn mày hỏi: “Vậy tôi ngồi ở chỗ nào?”

“Ngồi đây!” Hình Liệt Hàn chỉ vào cái khung xe nối liền yên xe và tay lái, nơi mọi người có thể ngồi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi ửng hồng, cô đã từng nhìn thấy những cô gái ngồi ở đó, nhưng đó là cách mà những cặp đôi trẻ thích ngồi khi mới yêu.

Trông thật thân mật.

Đường Tư Vũ còn chưa quyết định có nên ngồi hay không, Hình Liệt Hàn đã đưa tay ra kéo cô, thân hình thanh mảnh của anh đã ngồi trên chiếc xe đạp leo núi, đẹp trai và tràn đầy sức sống, Đường Tư Vũ cắn răng ngồi lên, cô vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay lái phía trước. Cô vốn dĩ đã mảnh mai, nên ngồi ở đây cũng không ảnh hưởng gì đến tay lái của Hình Liệt Hàn.

“Ngồi xong chưa? Chúng ta đi nha.” Hình Liệt Hàn trầm thấp cười hỏi.

Chỉ cần anh hơi nghiêng người, khuôn mặt tuần tú của anh gần như dính vào má cô, hơi nóng phả vào tai Đường Tư Vũ, có chút ngứa ngáy, cô ậm ừ một tiếng.

Hình Liệt Hàn mạnh mẽ giẫm lên bàn xe đạp, đưa Đường Tư Vũ đuổi theo cậu nhóc, trong lòng Đường Tư Vũ trào dâng một loại tình cảm khác, như thể có một vị ngọt ngào đang tan chảy trong tim cô.

Trái tim của Hình Liệt Hàn giờ cũng đang đập mạnh, anh cảm thấy mình và Đường Tư Vũ hiện tại thân thiết như những người đang yêu nhau vậy.

Đưa người con gái mình yêu đi xe đạp cũng là một tình tiết lãng mạn trong nhiều bộ phim truyền hình, giờ phút này gió nhè nhẹ thổi qua, tấm lưng mảnh mai của Đường Tư Vũ tựa vào lồng ngực cường tráng của anh, cảm giác này thật ấm áp và kỳ diệu.

Cũng lộ ra một loại kích tình.

Khi cậu nhóc và Hình Nhất Nặc phát hiện ra anh cả và Đường Tư Vũ đang đuổi theo, hai người họ cũng rất vui mừng, vừa hay ngay bên cạnh họ có một con đường đặc biệt, dưới bóng cây là một khung cảnh tuyệt đẹp, không có người khác, chỉ dành riêng cho gia đình họ đạp xe.

Đường Tư Vũ cảm giác bên trái đường có một loại hoa nở vô cùng đẹp, cô không khỏi quay khuôn mặt nhỏ nhắn của mình đuổi theo để xem.

Ngay giây tiếp theo, người đàn ông kia liền chớp lấy cơ hội hôn lên má cô.

Đường Tư Vũ lập tức nghẹn lòng, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía trước, xấu hỗ cảnh cáo nói: “Không được phép làm loạn.”

Hình liệt Hàn thấp giọng cười rộ lên: “Làm loạn thì sao?”

Đường Tư Vũ lúc này đang ngồi trước mặt anh, thật sự không biết phải làm sao với anh.

Ba người đạp một vòng rồi trở về chỗ cũ, gần đến giờ ăn trưa thì cả nhóm trở về biệt thự.

Quả nhiên là giờ cơm trưa đã tới, sau khi ăn trưa, buổi chiều Tưởng Lam định đi mua sắm, còn Hình Liệt Hàn thì muốn đi lặn, anh định đưa Đường Tư Vũ đi cùng, còn cậu nhóc thì để ở nhà chơi với ông bà.

Vì Hình Nhất Nặc chưa đủ 18 tuổi, mà trẻ vị thành niên thì bị cấm xuống nước, vì vậy cô chỉ có thể tiếc rằng mình không thể đi.

Đường Tư Vũ cũng muốn đi lặn, nước biển ở đây trong xanh như vậy, không khéo trên thế giới nước biển ở nơi đây là đẹp nhất.

Ăn trưa xong, Hình Liệt Hàn cùng Đường Tư Vũ lái xe mui trần đi trên đại lộ rộng rãi ven bờ biển, dọc đường không có mấy xe qua lại, nghe nhạc thư giãn, cái cảm giác này thật thích.

Đến điểm lặn, chuẩn bị xong dụng cụ, đến vùng biển an toàn, Đường Tư Vũ hào hứng ra biển cùng Hình Liệt Hàn.

Ngoài biển là một thế giới tươi đẹp khác, Hình Liệt Hàn đã đi theo để bảo vệ cô.

Đường Tư Vũ nhìn thấy những loài cá lạ, đã vậy còn cùng anh vui đùa dưới đại dương. Hình Liệt Hàn thì bơi theo cô, quan sát cô bơi. Cơ thể của cô thực sự trông giống như một nàng tiên cá trên biển.

Lặn với ống thở là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời và nó cũng đề lại cho Đường Tư Vũ những kỉ niệm hết sức sâu sắc, trên con đường từ bãi biển trở về biệt thự, trời đã gần sập tối, nó lại là một khung cảnh khác hẳn.

Đường Tư Vũ có chút mệt mỏi, lặn cũng là một việc tiêu hao đi sức lực khá nhiều, khi đi được nửa đường, thì cô đã dựa người vào cửa sổ xe mà ngủ gật.

Hình Liệt Hàn đóng mui xe và giảm tốc độ, anh cực kỳ thích cảm giác ở bên cô.

Dường như tất cả bầu không khí đã trở nên nhẹ nhàng, thư thái.

Khi về đến biệt thự, Đường Tư Vũ mới tỉnh dậy, ăn tối xong cô liền quay trở về phòng ngủ luôn, cậu nhóc cũng không có dính lấy hay quấy rầy cô.

Hình Liệt Hàn thể lực vẫn còn dồi dào lắm, buổi tối anh lại lừa cậu nhóc ngủ với mình. Nhìn cậu nhóc đang ngủ bên cạnh, bên cạnh mình vẫn còn một chỗ trống lớn như vậy, anh rất mong chờ, sau khi về nước chỗ trống kia được lấp đầy là Đường Tư Vũ.

Ở trong nước.

Sau khi Tô Hi tỉnh lại, cô nhận ra bản thân đang không ở nhà của mình, vội vàng bước ra khỏi giường, mở rèm cửa nhìn xung quanh, ngoại trừ cô đang ở với một người đàn ông trong căn nhà này thì không có người nào khác nữa.

Ôi trời! Tại sao cô lại quay lại nhà của Ôn Lệ Thâm?

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!