“ÀI Vậy được, ngày mai tám giờ tôi rời giường cùng anh ăn sáng.” Bạch Hạ mím môi cười nói.
*Ừ! Cúp máy đây.” Hình Nhất Phàm nói xong, thật đúng là cúp máy liền.
Bạch Hạ có chút ngượng ngùng cầm điện thoại di động, nhìn thấy bản vẽ còn chưa hoàn thành, cô cắn cắn môi, cuối cùng vẫn quyết định ngủ.
Bạch Hạ tắm rồi lên giường, nằm ở trên giường, cô mở.
điện thoại di động ra, nhìn thấy tin nhắn kia của Hình Nhất Phàm, giống như có hiệu quả thôi miên, nhìn nhiều, hai mắt cô đã cảm thấy mệt nhọc.
Một câu nói ngắn gọn, phảng phất có ma lực. Mơ mơ: màng màng Bạch Hạ liền ngủ mắt, cũng không biết ngủ bao lâu, trong giấc mộng, trong mơ, cô nghe có tiếng dọn nhà, sau đó, cô rời giường đẩy cửa đi ra, thì thấy nhân viên chuyển nhà đang chuyển đồ dùng nhà bên cạnh, đó là đồ của Hình Nhất Phàm, anh muốn dời đi.
“Hình Nhất Phàm, đừng.” Bạch Hạ gấp đến độ ở trong mơ kêu một câu, cả người cô giật mình tỉnh lại, mở mắt, ngoài cửa sổ ánh mặt trời chiếu vào, trời đã sáng. Cô vội vàng thở dài, thì ra là mơ! Bạch Hạ cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua, vẫn còn đang bảy giờ rưỡi, cô thở ra một hơi, vẫn còn kịp cùng anh đi ăn sáng.
Sự Bảo Vệ Của Anh Sau khi Bạch Hạ vệ sinh cá nhân xong, mở tủ quần áo ra, mới phát hiện gần đây cô không mua quần áo mới, đều là quần áo cũ lúc trước, cô lấy một áo thun dài tay, phối với quần jean, đây là kiểu cô thích nhát, cũng là đơn giản phù hợp nhất.
Bạch Hạ đứng ở trước gương, buộc một mái tóc xoăn dài ngang lưng ra sau, trở thành đầu tròn nhỏ cực kì đáng yêu, cô hơi chu môi một cái, còn có gương mặt bụ bẩm, làm cho bộ đáng này của cô nhìn qua thanh thuần đáng yếu giống như mới ra trường.
Đúng lúc này, đúng tám giò, điện thoại di động của cô vang lên, cô cằm lên nhìn, nhịn không được xì một tiếng, thật đúng là chưa thấy ai đúng giờ như người này.
“Alol” Bạch Hạ có chút đắc ý nghe máy.
“Thức dậy rồi sao?” Đầu giây bên kia tiếng Hình Nhất Phàm hỏi tới.
“Dậy rồi! Lúc nào tôi cũng có thể ra ngoài.” Trong giọng Bạch Hạ có chút ý tứ.
“Được, ra ngoài đi.” Hình Nhát Phàm trầm giọng ra lệnh.
“Anh ở đâu?” Bạch Hạ tò mò hỏi một câu.
“Cửa nhà cô.” Người đàn ông nói xong, liền cúp điện thoại.
Bạch Hạ lập tức hơi mở to mắt, anh lại ở cửa nhà cô nữa à? Cô nhanh chóng đi ra mở cửa, thì thấy Hình Nhất Phàm mặc bộ quần áo xám tro, đầu tóc chải chuốt, hiện vẻ gọn gàng, toát lên khí chất nam tính.
Khuôn mặt anh tuần này, càng thêm viết một chữ thật to, soái.
Bạch Hạ tim bỗng đập thình thịch, cô cong môi cười: “Chào buổi sáng!”
Hình Nhất Phàm hơi nhướn mày quan sát cô, Bạch Hạ lập tức có chút xấu hỗ cuối cùng cũng đi ra, cô ngắng đầu lên nói: “Chúng ta đi đâu ăn sáng vậy? Tôi biết gần đây có nhà…”
Bạch Hạ nói xong, liền dừng lại, đó là quán ăn sáng ven đường, hẳn là anh sẽ không đi ăn, cho nên, lại không nói ra nữa.
Hình Nhất Phàm nhìn cô nói: “Đi theo tôi.”
Bạch Hạ lập tức đi theo anh vào thang máy, buổi sáng thang máy vẫn khá đông, kéo nhau đi xuống, liền không ngừng có người tiến vào, lúc vừa tới tầng thứ mười hai, chỉ thầy một đại gia đình đứng ngoài cửa đi ra ngoài.
“Nào, nhường nhau một chút, chen chúc một chút!” Một ông cụ nói với người trong thang máy.
Bây giờ, Bạch Hạ không chỉ dựa vào bên cạnh Hình Nhất Phàm, điều này khiến của mặt cô âm thầm đỏ lên, mà con trai ông cụ kia, một người đàn ông trung niên gắng sức đi chen vào trong, mắt thấy sẽ kề sát đến Bạch Hạ, Hình Nhất Phàm đột nhiên kéo người bên cạnh vào trong lòng, Bạch Hạ lưng kề sát mặt tường, mà thân hình cao lớn Hình Nhất Phàm che phủ lấy cô, thay cô ngăn lại tất cả mọi người chen lần trong thang máy.
Hô hấp Bạch Hạ lập tức nghẹn lại, Hình Nhất Phàm một tay xanh chống trên tường, tay kia chống bên cạnh đầu của cô, bảo vệ cô vững vàng.
Bạch Hạ lập tức cảm động khóe miệng cong lên, lần này sắp đến lầu sáu rồi, không ngờ là, lại có người nhấn nút thang máy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!