Lời này của bác sĩ làm mặt Bạch Hạ có chút ngơ ra, lại đỏ hơn máy phần, cô có chút lắp bắp nói: “Anh ấy… anh ấy là hàng xóm của tôi, không phải bạn trai.”
Bác sĩ ngắng đầu liếc nhìn Hình Nhất Phàm, rõ ràng là một đôi trẻ tuổi như vậy, sao lại không phải quan hệ yêu đương chứ?
Tuy rằng Bạch Hạ phủ nhận người bạn trai này, nhưng anh vẫn ngồi xổm xuống, ngón tay thon dài thay cô cuộn ống quần lên, làm lộ ra mắt cá chân sưng đỏ của Bạch Hạ.
Bác sĩ nâng chân của cô lên, nhìn trái nhìn phải, nhẹ nhàng nhấn một chỗ.
“A… đau, đau quá…” Bạch Hạ lập tức sợ hãi kêu lên, trong lòng run sợ nhìn tay bác sĩ, chỉ sợ bác sĩ dùng lực hơn ấn vào.
Bác sĩ đại khái là đã quen thuộc với phản ứng của bệnh nhân, ông vẫn vô cùng bình tĩnh xoa bóp vài lần. Lần này Bạch Hạ cũng biết, kêu cũng vô ích, chỉ có thể cắn môi gắt gao nhẫn nhịn.
Hình Nhất Phàm vừa nhìn động tác của bác sĩ, vừa nhìn cô gái bên cạnh đau đến trắng mặt, ánh mắt cậu phức tạp không thể giải thích được.
Bác sĩ xem xét vài lần rồi nói: “Khá nghiêm trọng, đi chụp xem xem có ảnh hưởng đến xương không. Nếu bị thương đến xương cốt sẽ phải bó thạch cao.”
“AI Nghiêm trọng vậy sao?” Bạch Hạ thật sự không nghĩ tới, chỉ bong gân mà phải bó thạch cao.
“Nếu không làm sao hồi phục được! Nếu cô muốn sớm hồi phục một chút thì chỉ có biện pháp này, bằng không phải đau nhức mấy ngày không thể đi đứng được.” Bác sĩ nhìn cô gái trẻ tuổi xinh đẹp này có chút buồn cười.
Bạch Hạ có chút vội nói: “Nhưng mà… nhưng mà bên cạnh tôi không có ai chăm sóc! Tôi có thể không bó thạch cao không?”
“Bó thạch cao cho cô ấy đi!” Hình Nhất Phàm trầm thấp nói, kiên định hữu lực.
Bạch Hạ lập tức kinh ngạc ngắng đầu nhìn anh. Mà lúc này bác sĩ như nhìn ra cái gì đó, cười nói: “Nghe bạn trai cô đi, như vậy mới nhanh hồi phục.”
Mặt Bạch Hạ nóng lên, không phải cô vừa giải thích rồi sao? Người đàn ông này không phải bạn trai của cô! Bác sĩ sao lại không nhớ vậy!
“Vậy trước tia đi chụp hình đi! Chụp xong quay lại đây.”
Bạch Hạ đứng lên, vừa muốn đi, bác sĩ đề nghị nói: “Để bạn trai cô ôm đi đi! Chân của cô không chịu được trọng lượng, đi đứng sẽ làm nghiêm trọng hơn.”
Ánh mắt Bạch Hạ bối rối nhìn Hình Nhất Phàm, bác sĩ cứ đem hai chữ bạn trai treo lên, cũng không biết anh có ý kiến không?
Hình Nhất Phàm tiếp tục như vừa rồi, cúi người xuống ôm cô lên, Bạch Hạ nhanh chóng ôm lấy cỏ cậu, sợ bản thân rơi xuống.
Ở hành lành yên tĩnh của bệnh viện, dưới ngọn đèn sáng trưng, tư thế này của Bạch Hạ chỉ có thể nhìn thấy sống mũi cao ngất của cậu cùng đường cằm tuyệt đẹp, hô hấp cô không khỏi có chút dồn dập.
“Cảm… cảm ơn nha!” Bạch Hạ cảm thấy sau lần này phải mời anh ăn một bữa lớn!
Hình Nhất Phàm ôm cô đi chụp hình, lại ôm cô quay lại văn phòng của bác sĩ, rất nhanh liền có y tá đưa kết quả chụp đến, bác sĩ xem xong, vẫn kiên định bó thạch cao cho cô, Bạch Hạ bị thương thành như vậy, cô còn có thể nói không sao?
Cô chỉ là đang nghĩ, trong nhà còn tồn bao nhiêu túi mì ăn liền để có thể vượt qua máy ngày này, chống đỡ một chút!
“Bó thạch cao rồi tôi có thể về nhà sao?”
“Nếu cô muốn về nhà đương nhiên có thể, nhưng mà chân này không thể chạm đắt, vẫn là nên để người nhà chăm sóc cô vài ngày đi!” Bác sĩ nói.
Bạch Hạ chớp mắt, lắm bẩm nói: “Nhưng mà… tôi không ở’ cùng người nhà mình, tôi sống một mình.”
Bác sĩ nghe xong đành phải nói: “Vậy thì nằm viện đi! Để y tá giúp đỡ cô.”
Bạch Hạ nghĩ rồi nói: “Tôi vẫn nên về nhà đi! Tôi có thể tự chăm sóc mình.”
Bác sĩ nhìn thoáng qua, không phải vẫn còn vị trẻ tuổi bên cạnh giúp đỡ sao?
“Vậy để bạn trai cô chăm sóc cô một tuần đi. Không quá một tuần là có thể gỡ thạch cao.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!