“Ngài hãy yên tâm! Kiều tổng, người tôi sắp xếp rất đáng tin cậy. Hơn nữa, việc nghệ sĩ nữ bị trầm cảm và tự tử bằng cách nhảy lầu rất phổ biến. Việc Trang Noãn Noãn nhảy từ nhà cô ta xuống cũng là việc riêng của cô ta.”
Kiều Huy Dương nhếch miệng hài lòng: “Cậu làm việc thì tôi yên tâm, không có cháu trai tôi ở bên cạnh con bé đó, ra tay cũng dễ hơn nhiều.”
“Yên tâm đi! Cho dù Kiều Mộ Trạch có thông minh đến đâu, cũng tuyệt đối không thẻ nghĩ ra được trong thời gian ngắn như vậy, bây giờ, có lẽ cậu ta vẫn còn đang đau đớn vì bị Trang Noãn Noãn đá rồi! Một người con nhà quyền quý như hẳn ta mà bị một nghệ sĩ trẻ đá, chắc hắn phải tổn thương lòng tự trọng của mình lắm.”
Kiều Huy Dương rất hài lòng, nhưng cũng liếc nhìn Lý Đạt cảnh cáo: “Đừng coi thường cháu trai của tôi, nó thông minh hơn anh trai tôi rất nhiều.”
Lý Đạt gật đầu, cầm điện thoại lên nói với phía bên kia: “Các cậu chuẩn bị cho tốt, lát nữa hành động nhanh một chút, khu dân cư sẽ mắt điện trong vòng 10 phút, ở đây không có nguôn điện dự phòng cho việc giám sát, vì vậy, sau khi mắt điện, hệ thống camera trong đó sẽ không hoạt động.
“Vâng, đại ca.”
Người đàn ông ở đầu dây bên kia nhanh chóng đáp lại.
Lúc này, trên đường phó, một chiếc xe thể thao màu xám phô ra tốc độ của nó, người trong xe ánh mắt lo lắng, vài lần lượn lách.
Lúc này, Kiều Mộ Trạch đang bị kẹt vì đèn giao thông, anh lo lắng nhìn đèn đỏ đang còn hơn một phút, phía trước có một hàng dài xếp hàng dài, anh lo lắng nghiến răng nghiền lợi.
Nghĩ đến điều gì đó, anh đưa tay nhấc điện thoại bám số của Trang Noãn Noãn, nhưng đầu dây bên kia hiện lên đã tắt máy.
Linh cảm không tốt trong lòng Kiều Mộ Trạch càng ngày càng dội đến, tại sao lại tắt máy?
Cô ở đâu? Anh gọi vào điện thoại của Dương Lệ, hỏi cô ấy có nhìn thấy Trang Noãn Noãn vào buổi sáng không, liệu cô có gì khác thường không.
Dương Lệ lập tức trả lời rõ ràng, Trang Noãn Noãn không có gì khác thường, ngoại trừ có chút phờ phạc, tâm trạng tương đối bình tĩnh.
Sau cuộc điện thoại của Dương Lệ, trong lòng Kiều Mộ Trạch vẫn chưa thể yên tâm, nếu không thẻ tận mắt nhìn thấy cô ngay lập tức, trái tim anh như bị một sợi dây thắt chặt lại, hơi thở cũng có chút khó khăn.
Trang Noãn Noãn lúc này đang ở nhà, bữa sáng cô mới uống hai ngụm cháo, còn ở trên bàn, cô ôm đầu gối ngồi trong phòng, cô đã như vậy một tiếng rồi.
Trong đầu hỗn loạn, rất nhiều chuyện đang rối hết lên, đồng thời cũng có người đàn ông bí ẳn gọi điện cho cô, cô nghĩ muốn kiện Kiều Việt Dương, người chú này, nhất định sẽ trỏ thành bằng chứng.
Trang Noãn Noãn cầm điện thoại gọi đến số điện thoại ngày hôm qua, cô nghĩ, hôm qua ông chú lên máy bay hẳn là tắt máy, vậy bây giờ liệu có tiện trả lời điện thoại không?
Về chuyện của ba cô, cô còn rất nhiều chuyện cần trao đổi kĩ với ông, hôm qua nghe giọng điệu của người chú đó, cô cảm thấy có vẻ là một người chú đáng tin và quan tâm đến ba mẹ cô.
Trang Noãn Noãn cằm điện thoại di động lên, phát hiện điện thoại di động đã tắt nguồn, cô nhanh chóng tìm thấy bộ sạc, chỉ sau một phút sạc, cô bật lên thì thấy số chiều hôm qua, cô dùng đường dây điện thoại ở nhà để gọi. Ở đầu bên kia lại vang lên giọng nữ trả lời cuộc gọi.
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã tắt, vui lòng gọi lại Sau.
Trang Noãn Noãn sửng sốt, nhanh chóng kiểm tra kỹ dãy số, bấm tiếp lần nữa vẫn tắt máy.
Trang Noãn Noãn nhìn chằm chằm dãy số điện thoại trong nước, cô nghĩ, bây giờ đã có số điện thoại, hẳn là không khó để tìm ra chủ nhân của só điện thoại đó!
Cô nghĩ đến Chu Đào, anh rất có năng lực về mặt này, cô có thể nhờ anh ta giúp kiểm tra chủ nhân của số này.
Trang Noãn Noãn gọi vào số của Chu Đào, Chu Đào trả lời ngay.
“Alo, xin chào.”
“Chu tổng, là tôi, tôi có chuyện muốn nhờ anh giúp.” Trang Noãn Noãn trực tiếp nói.
“Nói đi! Nếu tôi có thể giúp, tôi chắc chắn sẽ giúp. “Chu Đào đáp.