Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!

Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân đã trở về!

Đường Bắc Diệp hồi lâu không thấy bảo bối trả lời, lập tức hỏi:

\[Trầm Huân Khanh, cháu lại đang làm chuyện xấu gì rồi ?\]

Bảo bối gửi một cái icon mắt chớp long lanh đáng thương:

\[Nhị thúc, ngài sao có thể nghĩ xấu về bảo bối thế TT bảo bối đáng yêu, ngoan hiền thế này a \~\]

\[Tốt nhất cháu đừng có ngứa tay đi khiêu chiến tường lửa của Cục bảo an quốc gia, làm ông đây nửa đêm mất ngủ giải quyết hậu hoạ cho cháu\]

Bảo bối chắc như đinh đóng cột trả lời:

\[Nhị thúc yên tâm, cháu mới không thèm thử lại cái hệ thống nát ý, quá không có tính khiêu chiến....\]

Đường Bắc Diệp: \[.......\]

Đã bao lần anh tự hỏi tam sư muội nhà mình rốt cuộc đã từng quan hệ với tên yêu nghiệt nào mới sinh ra được bảo bối nghịch thiên như vậy....

Bất quá nhận được một đồ đệ có thiên phú như vậy, sau này đứng trước mặt đại sư huynh có thể ngẩng cao đầu vênh mặt mà đi a!

\*\*\*\*

Thời gian một tuần sau đó Trầm Tịch Dương đi làm thật thoải mái, không có người đến tìm cô gây phiền toái thật tốt!

Kính Thiên Dương sau vụ kia danh tiếng thiệt hại không nhỏ, đã quay về trụ sở chính của Kính thị tại nước Hoa.

Kính Thiên Minh chắc cũng chi một số tiền không nhỏ để dẹp yên vụ này, báo chí truyền thông không một ai dám đưa tin.

Trầm Tịch Dương vừa vào cửa WC thì nghe thấy tiếng hai nữ đồng nghiệp phòng bên bàn tán.

"Sau vụ của Kính Phó tổng cổ phiếu của công ty chúng ta giảm mạnh a!"

"Xì, cô lại lo con bò trắng răng. Bên trên còn có tập đoàn mẹ, còn có Kính tổng Kính Thiên Minh, không phá sản được đâu mà sợ......."

"Nhưng mà trong thời gian ngắn công ty khó mà phục hồi uy tín được, đều tại Kính Thiên Dương, tưởng mình có thân phận cao quý thì hay chắc, nhân cách thì thối nát...."

Người kia lập tức che miệng người nói lại, "Bà cô của tôi ơi, cô còn đang làm việc ở Kính thị đấy, nhỏ nhỏ cái miệng thôi!"

"Hừ, trên mạng không phải vẫn đang ầm ĩ đó sao ?"

"Được rồi, chúng ta vào làm việc thôi!"

Người còn lại không cam tâm nói, "Tại sao Mạc gia còn không giải trừ hôn ước giữa hai người họ a!!! Mạc tổng không thể lấy một đôi giày nát như thế được!!!"

"Cô nghĩ cũng thật ngây thơ, liên hôn kéo theo lợi ích của hai tập đoàn, đâu phải muốn phá bỏ là phá bỏ đâu ? Thôi, cô thu ngay bản mặt thiếu nữ cuồng si đó đi! Mạc tổng là áng mây trên cao, chúng ta với không được...."

Nghe đến đây, Trầm Tịch Dương cũng không còn tâm trạng đi vào. Cô quay lưng rời đi.

Một tuần nay cô đã cố gắng phong ấn hình bóng người đàn ông có tên Mạc Tu Nghiêu lại. Giờ lại vô tình nghe người ta nhắc đến anh, cảm xúc lạ lại trào dâng mãnh liệt.

Mạc Tu Nghiêu mà cô biết không chịu sự uy hiếp của bất kì ai.

Thì ra người con gái anh yêu là Kính Thiên Dương, vậy nên khi cô rời đi chưa đầy một tháng đã quan hệ với cô ta và sinh ra Tiểu Vân.....

Còn Khanh bảo bối của cô là ngoài ý muốn....


Trầm Tịch Dương trầm tư chìm vào hồi ức lúc nào không hay.

Trước đây Mạc Tu Nghiêu từng dẫn Trầm Tịch Dương đến căn biệt thự của anh trên núi.

Cô đứng trên đỉnh núi cao nhìn ra biển, cảm nhận từng cơn gió mát lạnh thổi qua.

"Aaaaaaaaaaa..."

Trầm Tịch Dương hướng ra phía biển hét thật to, đứng từ trên cao ngắm nhìn mọi cảnh như thế này, vạn vật thật nhỏ bé.

Cô đã từng nhìn trời tự hỏi: đôi cánh của tôi bao giờ mới có thể thực sự bay trên bầu trời rộng lớn?

Sau đó anh đứng dựa người vào gốc cây ngọc lan, kể cho cô nghe chuyện xưa của mình, kể về mối tình đầu của anh.

Thanh âm khàn khàn run rẩy của anh khi kể lại đến tận bây giờ cô vẫn còn nhớ.

"Có một thời gian tôi sống ở đây. Nói chính xác không phải sống mà là giam cầm. Có một cô gái nhỏ xuất hiện vào một ngày đẹp trời. Cô ấy bám theo tôi khắp nơi, kể cho tôi rất nhiều chuyện kì quái. Cây ngọc lan kia là tự tay cô ấy trồng."

Sau đó cô thắc mắc, "Nhưng đây là vùng biển, còn nằm sát biển luôn, ngọc lan là giống cây nước ngọt sao có thể sống được?"

Anh ôn tồn giải đáp, "Khi đó tôi cũng nghĩ như thế, còn cho là cô ấy bị khùng..."

Anh lại kể tiếp về cô gái nhỏ kiên cường ấy, "Một lần bão biển đã suýt cướp đi sinh mệnh người con gái anh yêu. Vì đây là vùng núi cao sát biển, có nguy cơ sạt lở rất cao. Cô ấy đã bất chấp tất cả chỉ để di chuyển cây ngọc lan nhỏ vào chậu... Đến khi bão tan trước cửa biệt thự nhà tôi xuất hiện một chậu ngọc lan nhỏ... Còn cô bé đó không bao giờ xuất hiện nữa...."

Trầm Tịch Dương bừng tỉnh ngộ, tại sao cô lại không sớm nghĩ ra chứ!

Phải rồi, Kính Thiên Dương đã thất lạc từ nhỏ, trùng khớp với mối tình đầu của Mạc Tu Nghiêu, chỉ là cô không ngờ hồi nhỏ cô ta lại có một mặt đáng yêu như thế!

Có lẽ con người ta trưởng thành cũng đều sẽ thay đổi đi.

Trầm Tịch Dương hít một hơi thật sâu, xem ra lần này cô có thể thực sự buông tay rồi....


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!