Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

"Điều này sao có thể, rõ ràng chị nhắn tin mà..." 

Trương Thiên Thiên đưa điện thoại di động của mình cho cô ta, Trương Tiểu Vi nhìn màn hình điện thoại di động hồi lâu, sắc mặt cũng lập tức khẩn trương lên. 

"Bình thường chị đều bảo quản lý của chị liên lạc cơ mà." Trương Tiểu Vi cảm giác có người âm thầm thao túng tất cả những chuyện này, lập tức gọi điện hỏi quản lý, nhưng người quản lý của cô ta khẳng định hôm nay chưa nhắn tin với Trương Thiên Thiến lần nào. Đáy mắt Trương Tiểu Vi tràn đầy vẻ kinh hoàng. 

Cô ta đột nhiên nghĩ đến cái gì đó. Cô ta biết có một vài người có thể dễ dàng đoán được mật mã Wechat của cô ta. 

"Chị, chị nói xem. Tin nhắn này không phải chị gửi, vậy là ai..." 

Vẻ mặt Trương Thiên Thiên có chút không giải thích được, ngay lúc cô ta vừa dứt lời, vừa vặn chỗ cua hành lang bên trái có một bóng người nhanh chóng xẹt qua. Con người Trương Thiến Thiến vừa nhìn thấy người đàn ông thâm trầm kia liền cảm thấy giật mình. Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng liếc hai người một 

cái, tay phải cầm một xấp văn kiện, cứ như vậy nhanh chân đi thoáng qua hai cô gái đang đứng gần đó. Trong lòng Trương Thiên Thiên và Trương Tiểu Vi khẽ run lên, ánh mắt vừa rồi của anh chính là vẻ thâm trầm mang theo ý tứ cảnh cáo... 

“Là anh ta?" 

Giọng nói Trương Thiên Thiến run run, bất giác mở miệng hỏi rồi lập tức lo sợ kéo tay Trương Tiểu Vi lại: "Chị, Vậy... Có khi nào anh ta đã biết chuyện lần trước chúng ta bắt cóc Trần Tử Huyên không vậy..?" 

Trương Thiên Thiên vội vã tự an ủi mình: "Không có khả năng, Lưu Oánh Oánh đã trở về, anh tà không có thời gian để nghĩ đến chuyện Trần Tử Huyên bị bắt cóc đầu..." Bằng không Nguyễn Chi Vũ đã sớm ra tay rồi. 

Nhưng mới vừa rồi... 

Trong đầu Trương Tiểu Vi cũng là một mảng hỗn độn, không rõ có phải là Nguyễn Chi Vũ gửi tin nhắn cho Trương Thiên Thiên hay không. 

"Vì sao đột nhiên anh ta lại cho phép em mang con về nhà họ Nguyễn nhỉ?" Trong lòng Trương Thiên Thiến nảy lên một phần sợ hãi. 

Sắc mặt của Trương Tiểu Vi cũng tệ không kém: "Không biết." 

Nguyễn Chi Vũ muốn cho Trương Thiên Thiên và Triệu Dịch Kiệt kết hôn? Tại sao anh lại muốn làm như vậy...? Rốt cuộc là anh muốn làm gì? 

"Ai biết trong đầu anh ta suy nghĩ gì, cả ngày tâm tình bất định, khó hầu hạ quá mức. Nguyễn Chi Vũ đúng là một tên hỗn đản." 

Cả ngày hôm nay Trần Tử Huyên làm việc gì cũng không thuận, cô ngâm mình dưới nước ấm của bồn tắm lớn, tức giận khua tay xuống nước tạo thành vô số bọt sóng. 

Trần Võ Quyền và Triệu Dịch Kiệt Đã rời đi tuy nhiên tối nay Trần Tử Huyên lại không muốn ăn cơm, hờn dỗi ở trong phòng một mình. 

Vốn chỉ muốn tắm để xả bớt nỗi giận, nhưng càng tắm thì tâm tình lại càng thấy phiền muộn. 

Triệu Dịch Kiệt và Trương Thiên Thiên sắp lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi, Trần Võ Quyền lại thiên vị hai con hồ ly tinh của nhà họ Trương, còn có Nguyễn Chi Vũ luôn không có lý do khiến cô cảm thấy tức giận... 

"Vì sao lại là lỗi của mình chứ, tại sao lại không công bằng như vậy? Vì sao?" Cô tức giận đến mức gương mặt ửng đỏ, ở trong phòng tắm thật lâu để phát tiết sự oán giận. 

Ngay cả chính Trần Tử Huyên cũng không biết đã ngâm mình bao lâu, chỉ là khi cô muốn bò dậy thì lại phát hiện đầu óc có chút mờ mịt, tay chân nhũn ra không có một chút sức lực nào. 

Một tiếng bịch vang lên, cả thân thể nhanh chóng ngã xuống bồn tắm. 

Có nước đỡ lấy nên may mắn cô không bị thương, đang muốn gọi mấy người giúp việc nữ vào, liền nghe thấy tiếng của phòng tắm nhanh chóng được mở ra. 

"Có thể đỡ tôi một chút không, chân tôi run..." 

Thân thể cô mềm nhũn nằm trong bồn tắm, nhàm chán lấy tay đập đập nước. 

"Cô! Cô ngâm mình trong bồn tắm từ buổi chiều đến bây giờ đó hả?" Thanh âm này lạnh như 

băng, tựa như đang đè nén sự tức giận. 

Đầu óc Trần Tử Huyên có chút mơ hồ, cô ngẩng đầu lên nhìn thẳng về phía người đang đứng trước cửa. Trong lúc cô còn chưa nhìn rõ, đối phương giống như đang tức giận, tiến tới nhấc cô từ trong bồn tắm lên... 

Động tác của anh rất vội vã, chóp mũi Trần Tử Huyên đập thẳng vào lồng ngực tráng kiện của anh: "Anh làm gì vậy? Không thể nhẹ nhàng với tôi hả?” 

Người đàn ông quả thực đang cực kỳ tức giận, vốn dĩ muốn mở miệng giáo huấn nhưng vô tình lúc đó ánh mắt lại rơi xuống cơ thể trần truồng của cô, cổ họng anh lập tức dâng lên một cảm giác khô nóng. 

"Có chút lạnh..." 

Bỗng nhiên cô gái trước ngực anh không sợ chết mà lầm bầm một tiếng. 

"Trần Tử Huyên, nếu như cô cảm lạnh, tôi sẽ..." 

Lời uy hiếp lạnh băng vừa thoát ra khỏi miệng anh, lúc này Trần Tử Huyên mới giật mình một cái. Cô ngẩng đầu, giờ mới có thể tỉnh táo nhìn rõ người đàn ông trước mặt này chính là Nguyễn Chí Vũ. 

Nguyễn Chi Vũ nhìn bộ dạng ngây ngốc của cô, anh đen mặt lại, lập tức với lấy khăn tắm lớn bên cạnh bọc người cô lại, ôm ngang rồi nhanh chân bước ra khỏi phòng tắm. 

"Chớ lộn xộn!" 

Anh đặt cô ngồi trên giường lớn, vốn định trực tiếp ném thẳng cô xuống giường nhưng lại thấy mái tóc dài ẩm ướt của cô nên thôi. 

Trần Tử Huyên ngâm nước quá lâu, toàn thân mềm nhũn, cô thuận theo để anh muốn làm gì thì làm. 

Được rồi, vậy thì dứt khoát ghé vào trong ngực anh, đầu dựa trên bả vai anh, cứ vậy mà thoải mải dựa vào người Nguyễn Chi Vũ, thỉnh thoảng còn phải oán giận vài câu: "Nguyễn Chi Vũ, anh đừng dùng sức kéo tóc tôi vậy, có chút đau đó.” 

Nguyễn Chi Vũ rũ mắt hung

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!