Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Cô không biết tại sao anh lại đột nhiên tức giận, người đàn ông này thật không dễ phục vụ. 

Tuy nhiên tối nay Trần Tử Huyên có chuyện đứng đắn muốn nói với anh, cô thấy anh như vậy cũng nhiều rồi nên không buồn đếm xỉa đến! 

Cô vừa mở miệng lại nói ra một cầu kinh người: "Nguyễn Chi Vũ, tôi rất thích anh!" Dáng vẻ cô thấy chết không sờn la lên. 

Người đàn ông vốn đứng ở mép giường, tay phải cầm khăn lông lau tóc đột nhiên run run, khăn lông lập tức rơi xuống đất. 

Vẻ mặt Nguyễn Chi Vũ phức tạp, có rất nhiều cảm xúc lần lượt thay đổi, hung hăng trợn mắt nhìn người phụ nữ trên giường: "Cô nói, cô nói gì?" Giọng nói của anh đột nhiên đè nén rất thấp rất thấp. 

Cô cảm thấy anh rất khác thường, chẳng lẽ mình nói một câu thích anh đã chọc giận anh 

sao? 

"Nguyễn Chi Vũ, anh đừng hiểu lầm" Cô vội vàng giải thích: "Tôi là muốn nói, người đàn ông như anh rất ưu tú, phụ nữ yêu thích anh nhiều như vậy, tôi biết mình không xứng với anh..." Giọng nói của cô thấp dần. 

Vẻ mặt Nguyễn Chi Vũ nghiêm túc lại. 

"Anh yên tâm đi, tôi tuyệt đối không dám chiếm đoạt vị trí bà Nguyễn này đâu, chờ tôi sinh con ra, tôi và ông nội nói rõ ràng rồi, tôi rất vui lòng tác thành cho anh và cô Lựu, hy vọng hai người sớm ngày quang minh chánh đại ở chung một chỗ." Trần Tử Huyên tự thấy mình nói vô cùng lưu loát, còn thêm lời chúc phúc đầy chân tình. 

Nhưng tại sao người đàn ông đối diện kia lại bày ra vẻ mặt như cục đá, hơn nữa ánh mắt kia cũng có chút sát khí. 

"Trần Tử Huyên, cô chê tôi!" 

Anh rõ ràng nhìn thấy đáy mắt cô gái chết bầm này có chút kích động và vui sướng, cô thật giống như rất vui khi anh và Lưu Oánh Oánh có thể ở chung một chỗ. 

"Tôi, tôi đâu dám." Trần Tử Huyên thà chết cũng không thừa nhận. 

"Cô không dám?!" 

Nguyễn Chi Vũ khí thể hung hăng đến gần cái giường, động tác cực nhanh tức giận đè cô ở dưới người. 

Anh hung hăng nhìn khuôn mặt tròn như cái trứng của cô: "Trần Tử Huyên cô còn có cái gì không dám! Cô nhảy từ trên cây xuống đè người ta, còn có thể ác nhân cáo trạng trước đấy." Anh cũng biết người phụ nữ này lá gan to. 

Trần Tử Huyên nhìn khuôn mặt anh gần trong gang tấc, nghe được lời tố cáo của anh thì có chút chột dạ, cô thừa nhận cô là đã từng bắt nạt một số người, tuy nhiên... 

"Anh, anh đừng đè tôi, ông nội đã nói trước ba tháng không thể." Hai thân thể dán sát vào nhau như vậy, gò má cô ửng đỏ, giăng giăng đẩy anh ra. 

Rất tốt, đã học được lấy ông nội ra đối phó anh. 

“Vậy qua ba tháng chúng ta lại tiếp tục!" Nguyễn Chi Vũ buông cô ra, ánh mắt u ám trùng có một cái. 

Ai muốn cùng anh là cái đó. Sắc mặt Trần Tử Huyên rất khó coi. 

"Cô còn động một cái chúng ta lập tức thử nghiệm cách khác!" 

Cô nằm trên giường vô cùng an phận, cơ thể căng thẳng đến một cử động cũng không dám, mà người đàn ông bên trái cô lại giống như rất hài lòng với cái gối là cô, rất tự nhiên vùi đầu vào cổ cô, tựa như bọn họ là một cặp vợ chồng già vậy. 

Trước khi tắt đèn, Nguyễn Chi Vũ còn rất mặt dày vô sỉ khen một câu: "Cơ thể Trần Tử Huyên cô rất mềm, ừ, mùi vị không tệ.." 

Không tệ cái em gái anh! Trần Tử Huyên ở trong lòng chửi bới anh. 

Tại sao bạo quân Nguyễn Chi Vũ này đối với đề nghị vừa rồi của cô không động tâm, cô không hiểu, mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt Lưu Oánh Oánh, trong lòng cô cũng có chút chán ghét. 

Trần Tử Huyên cô không muốn làm vật thay thế cho bất cứ ai. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!