Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Trần Tử Huyên biết điều đứng ở một góc nhìn Nguyễn Chi Vũ cầm một ít bún tàu đi ra, cắt nhỏ một ít hành lá và thịt bò, hơn nữa anh còn dùng một ít nguyên liệu ướp phần thịt bò kia cho hấp dẫn. 

Nhớ tới mấy ngày trước Nguyễn Chi Vũ hầm canh cá đậu đen, cô có chút giật mình, không ngờ rằng tài nấu nướng của anh lại tốt như vậy. 

"Nguyễn Chi Vũ, có phải anh có sở thích đặc biệt là xuống bếp không?" Cô cảm thán một 

tiếng. 

Tay cầm dao thái thịt của Nguyễn Chi Vũ hơi dừng lại một chút, không biết có ý gì mà lại nghiêng đầu nhìn cô một cái, giống như là có chút bực mình, sau đó không để ý tới cô nữa. 

Trần Tử Huyên chú ý thấy anh có vẻ tức giận nên vội vàng bổ sung một câu: "Thật ra thì tôi muốn nói, đàn ông có thể xuống bếp rất lợi hại. Thật đó, trước kia tôi còn nghĩ muốn tìm một đầu bếp rồi gả cho người đó." 

"Ừ." Anh tùy ý ở một tiếng, nhớ tới một ít chuyện trước kia, vẻ mặt ẩn nhẫn có chút phức tạp. 

Trần Tử Huyên cảm thấy tối nay hình như anh tương đối có gì đó không đúng, có suy nghĩ một chút, có thể vì là năm mới. 

"Nguyễn Chi Vũ, anh có thể làm tempura hay không?" Cô cẩn thận hỏi một câu. 

Anh ngước mắt nhìn cô, rõ ràng nhìn thấy khuôn mặt Trần Tử Huyên đầy vẻ thèm thuồng, còn chớp đôi mắt to như rất khát vọng được ăn nhìn anh. 

Nguyễn Chi Vũ vô cùng bực bội: "Không có tôm!" Anh cũng không biết tại sao phải giải thích với cô. 

"Tôi thấy ao nhỏ trong nhà có rất nhiều cua lột, là bắt được từ Ustralia..." Giọng nói của cô có chút kích động: "Cua lột rán giòn ăn rất ngon!" 

Trộn bột mì, trứng gà và nước thành bột chiên, bắt cua lột tươi sống trong ao lên trực tiếp nhúng vào bột chiên rồi cho vào chảo dầu rán đến khi có màu vàng kim, sau đó... Một đĩa cua lột rán giòn đã hoàn thành. 

"Nguyễn Chi Vũ, anh thật sự rất lợi hại!" 

Trần Tử Huyên có chút hưng phấn, chủ động tiến lên nhận lấy cái đĩa trong tay anh, dùng đũa gắp hai con cua lột rán giòn bỏ vào trong tô mì: "Tôi rất dễ nuôi, không cần giúp tôi làm 

nước tương chấm đâu." Trực tiếp bỏ vào trong mì ăn là được rồi. 

Nguyễn Chi Vũ tức giận nhìn dáng vẻ kích động của cô, còn không biết xấu hổ nói mình dễ nuôi. 

Trần Tử Huyên bưng bữa tiệc mỹ vị của mình đi ra bàn ăn bên ngoài, ăn như hổ đói vậy, Nguyễn Chi Vũ đứng ở một bên nhìn bộ dáng ăn uống rất thỏa mãn của cô. 

Đột nhiên vẻ mặt của anh có chút phức tạp, tối nay cũng không biết thế nào lại thật sự giúp cố làm chuyện nhàm chán như vậy. 

Trần Tử Huyên ăn uống no nê tâm trạng vô cùng tốt, xáp lại gần anh vô cùng chân thành nói một câu cảm ơn. 

"Ăn no? Hài lòng rồi?" Nguyễn Chi Vũ nhìn vẻ mặt cười cười ngốc nghếch của cô, nổi đóa ra lệnh một câu: "Ngủ!" 

Trần Tử Huyên lập tức ngoan ngoãn thay quần áo ngủ nằm trên giường, không dám lỗ 

mãng. 

Cô ôm chặn lộ ra vẻ mặt đầy hạnh phúc, còn có chút không dám tin cậu chủ lớn như anh lại tự mình nấu mì cho cô, hơn nữa còn làm món cua lột cô thèm thuồng đã lâu, nếu như mỗi ngày anh đều dễ nói chuyện như vậy là tốt rồi. 

Nguyễn Chi Vũ tắm vội đi ra, người phụ nữ trên giường đã ngủ. 

Dưới ánh đèn dịu nhẹ lông mày cô giãn ra, gò má còn mang theo nụ cười nhạt, so với vẻ mặt đầy cảnh giác trước kia thì tự nhiên hơn rất nhiều. 

Nguyễn Chi Vũ thấy cô như vậy thì hơi thất thần, anh vén chăn lên nằm ở một bên kia, lúc này mới phát hiện giữa giường lớn bị cô dùng một cái gối dài ngắn lại. 

Không biết cơn tức từ đầu tới, Nguyễn Chi Vũ sầm mặt lại, cơ thể với qua cái gối, tay phải trực tiếp bóp lấy chóp mũi của cô, giống như trừng phạt mà ngăn lại không cho cô hít thở. 

Trần Tử Huyên cảm thấy không thoải mái, hô hấp rất khó khăn, khuôn mặt nhỏ nhắn lặn lại thành một nhúm. 

Cô theo bản năng vùng vẫy hai tay: "Buông tôi ra, buông tôi ra." ở trong mộng cũng kịch liệt phản kháng. 

Nguyễn Chi Vũ thấy dáng vẻ cô khó chịu thế này thì mới thả lỏng cô ra, anh không khỏi cười nhẹ một tiếng, cười rất nhẹ ẩn chứa một phần cưng chiều. 

Anh điều chỉnh nhiệt độ lò sưởi trong phòng một chút, vứt cái gối ở giữa giường lớn đi, chỉnh còn lại cho cô, lúc này mới chỉnh đèn đầu giường tối đi, nhắm mắt nghỉ ngơi. 

Trước đó Trần Tử Huyên bị người bắt đi anh vẫn bận tìm kiếm, sau đó Lưu Oánh Oánh đột nhiên trở về anh cũng không nhàn rỗi, tối nay thật ra so với cô thì anh còn mệt mỏi hơn... 

Mặc dù anh cũng ngủ rất sâu nhưng Nguyễn Chi Vũ xưa nay rất nhạy bén, cho dù ngủ cũng rất cảnh giác. 

Khoảng bốn giờ sáng anh cảm giác được người phụ nữ bên cạnh đột nhiên co rúm thành một cuộn, còn run người một cái. 

Anh mở mắt ra nhìn một bên mặt của cô. 

"Trần Tử Huyên!" Sau phút chốc hoảng sợ, Nguyễn Chi Vũ lập tức tỉnh táo. 

Người phụ nữ bên cạnh vẫn nhắm chặt mắt như cũ, cô không trả lời anh nhưng sắc mặt lại lộ ra vẻ tái nhợt, tràn đầy mồ hôi lạnh. 

Nguyễn Chi Vũ nhíu chặt chân mày, bàn tay thăm dò trán cô, rất nóng. 

Anh lập tức

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!