Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Trần Tử Huyên bị ông cụ nhìn chằm chằm khiến trong lòng hơi khẩn trương. Nhất là câu nói vừa rồi của ông cụ, bộ dạng giống hệt hồ ly tinh. Bộ dạng của cô giống hệt với Lưu Oánh Oánh, đây có tính là mình cũng bị ổng cụ ghét bỏ không? 

“Nhanh ăn bữa sáng đi.” Ông cụ thúc giục người giúp việc ở bên cạnh mang đồ ăn lên, nói xong, ông ấy ra lệnh một câu mang hàm ý sâu xa: “Lát nữa cháu tới bệnh viện đi.” 

“Cái gì?” Trần Tử Huyên đang dùng thìa xúc một miếng cháo, nghe ông cụ nói vậy thì giật mình nhìn về phía ông ấy. 

“Đến bệnh viện làm gì ạ?” 

Ông cụ Nguyễn thấy bộ dạng này của cô thì vô cùng tức giận, xụ mặt dạy dỗ: “Qua năm mới chồng cháu ở bệnh viện với hồ ly tinh kia, chẳng lẽ cháu không nên tới đó thị uy sao?” 

Lần này Trần Tử Huyên trợn tròn mắt hoàn toàn rồi. 

What? Đến bệnh viện tìm Lưu Oánh Oánh thị uy sao? 

Cô vốn không có cơ hội phản bác, ăn hết nửa bát cháo, bị đóng gói nhét vào trong xe, trực tiếp đưa tới bệnh viện... 

Trần Tử Huyên ngồi trên xe nhìn cảnh vật lướt qua như bay bên ngoài cửa xe, tâm trạng bất an không yên. 

“Hình như ông nội không thích Lưu Oánh Oánh kia.” Cô lẩm bẩm nói xong, vẻ mặt lập tức đau khổ. 

“Ông già xấu xa, tự mình nhìn Lưu Oánh Oánh không vừa mắt lại bảo mình lên chiến trường làm gì, mình đâu dám kêu gào với cô ta.” 

Cho Trần Tử Huyên một trăm lá gan, cô cũng không dám đấu với người yêu của Nguyễn Chi Vũ, mà cô cũng không có tư cách đó. 

Cô luôn nghĩ, lát nữa tới bệnh viện nên giải thích với Nguyễn Chi Vũ thế nào, nhưng trong lòng cô rất hỗn loạn, không nghĩ ra được gì. 

Cô chỉ biết rằng, Nguyễn Chi Vũ đưa Lưu Oánh Oánh tới bệnh viện xong, vẫn luôn ở lại bên cạnh cô ấy, không rời một phút nào. 

Xe vững vàng đỗ lại, Trần Tử Huyên đành phải kiên trì đi thang máy lên trên. 

Lúc cô dựa theo số phòng bệnh đi tới trước một phòng bệnh VIP, bên trong truyền ra một chút âm thanh. 

“Chi Vũ, hay là anh về trước đi, em ở một mình không sao đâu. Hôm nay là mùng một đầu năm, ông nội anh chắc chắn rất muốn anh trở về ở bên ông ấy. Đây là giọng của Lưu Oánh Oánh, người cũng như giọng nói, giọng nói này rất ngọt. 

Người đàn ông im lặng nhìn người phụ nữ trên giường bệnh, chậm rãi đứng dậy khỏi ghế. 

Lưu Oánh Oánh thấy anh thật sự muốn đi về, đột nhiên vươn tay ra nắm chặt lấy tay anh, giống như vô cùng khẩn trương: “Chi Vũ.” 

Trong giọng nói của cô ấy hàm chứa thâm tình gọi tên anh. 

Trần Tử Huyên đã tới trước cửa phòng bệnh, cô nghĩ rồi nghĩ, mình đứng ở đây nghe lén có vẻ thiếu đạo đức. 

Nghĩ tới bọn họ sinh tử gặp lại chắc chắn có nhiều chuyện cần phải nói với nhau, cho nên cô xoay người, thành thật đứng ở góc hành lang đợi Nguyễn Chi Vũ đi ra. 

Nhưng một giây sau, lời nói kích động của Lưu Oánh Oánh khiến Trần Tử Huyên không nhịn được dừng bước lại. 

“Chi Vũ, em, em nghe Tuấn Khải nói, anh đã đăng ký kết hôn với một người phụ nữ.” Trong giọng nói của cô ấy không che giấu nét thương tâm và tinh thần sa sút, tay nắm chặt tay Nguyễn Chi Vũ hơn. 

Nguyễn Chi Vũ nghe cô ấy hỏi như vậy, gương mặt lập tức ngẩn ra, lạnh nhạt ừ một tiếng. 

Lưu Oánh Oánh nghe anh nói vậy, cơ thể nhỏ gầy hơi run lên, giống như không thể tiếp nhận sự thật này. 

“Vậy, vậy hôn lễ của hai người chắc chắn rất long trọng... 

Lưu Oánh Oánh cố giả bộ mỉm cười với anh nhưng giọng nói lại nghẹn ngào kìm nén thống khổ. Nhớ tới hồi ức mình từng chụp hình cưới với anh, nước mắt cô ấy không nhịn được chảy ra. 

Nguyễn Chi Vũ nhìn bộ dạng tiều tụy thương tâm của cô ấy, rủ mắt nghĩ một lát. 

“Hôn lễ sẽ bị hủy bỏ!” 

Trần Tử Huyên ở bên ngoài cửa vô cùng kinh ngạc. 

Bỗng nhiên vẻ mặt Nguyễn Chi Vũ âm trầm, giống như

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!