"Anh nói cô ấy không có tư cách mang thai con của anh, được lắm, phá sạch đứa bé đó đi, hai người các anh cũng không còn quan hệ gì nữa. Bây giờ, anh mau nói cho tôi biết, rốt cuộc anh bắt Trần Tử Huyên đi đây rồi?"
Trước đó Nguyễn Chi Vũ giận đến mất lý trí, bây giờ nghe anh ta nói như vậy, lập tức ngay cả người.
Anh vội vã cầm di động lên, vừa gọi điện thoại cho bệnh viện xong, khuôn mặt anh trở nên vừa tối đi vừa không tin nổi: "Cô ta không có ở bệnh viện!"
"Nguyễn Chi Vũ, anh còn giả vờ gì nữa? Tôi đã điều tra ở bệnh viện một tiếng rồi. Anh đi chưa lâu, đã có ba tên đàn ông xa la ép bắt Trần Tử Huyên đi, trừ anh ra còn kẻ nào dám quang minh chính đại làm chuyện như thế nữa?" Triệu Dịch Kiệt giận dữ đến mức mắng to với anh.
Thủ đoạn của Nguyễn Chi Vũ cũng đủ ngoan độc. Hơn một tháng ngắn ngủi người này về nước, anh ta đã có thể chỉnh đốn tập đoàn lại lần nữa. Dù những nhân vật cấp cao của tập đoàn có bất mãn với anh ta, họ cũng chỉ giận mà không dám nói gì.
Nguyễn Chi Vũ không quan tâm tới anh ta nữa, chỉ ra hiệu với Lê Hướng Bắc sau lưng, hai người lập tức vội vã đi ra khỏi phòng nghỉ.
Nguyễn Chi Vũ vừa đi vừa buồn bực dặn dò vệ sĩ ở bên cạnh: "Cho người qua tìm bên nghĩa trang xem có tung tích của mợ chủ không, có tin gì thì báo ngay cho tôi biết!"
Khuôn mặt của Lê Hướng Bắc cũng trở nên lo lắng, sóng vai vào thang máy với anh: "Chị Vũ, ai lại to gan như vậy, dám ngang nhiên bắt cóc Trần Tử Huyên. Nếu là người trong giới, chắc chắn càng không dám động tới cô ấy..."
Dù sao Trần Tử Huyên cũng là cháu dâu của nhà họ Nguyễn, động vào cô ấy là muốn chết!
Triệu Dịch Kiệt thấy biểu cảm họ căng thẳng như vậy, cũng lập tức vọt vào thang máy: "Anh, anh thật sự không cho người bắt cô ấy đi sao?" Anh ta trừng mắt nhìn Nguyễn Chi Vũ thật kỹ.
Nếu không phải Nguyễn Chi Vũ, vậy thì là ai?
(DI
Đôi mắt Nguyễn Chi Vũ cũng không nhìn anh ta, tiếp tục lạnh giọng ra lệnh trong điện thoại: "Cho người liên hệ với cấp trên của thế giới ngầm, nói là tôi muốn tìm người..."
Chuyện như thế này, nếu không phải là người trong giới làm, vậy chỉ có thể là thế giới ngầm làm thôi.
Vệ sĩ ở bên đầu dây bên kia cũng cảm giác được giọng điệu vừa vội vàng vừa luống cuống của cậu chủ mình, không dám trì hoãn chút nào, lập tức đáp lại rồi cho người đi làm ngay.
Thang máy đi xuống lầu một, đám người Nguyễn Chi Vũ bước nhanh ra bên ngoài, xe đã đợi sẵn ở đó: "Đến nhà họ Trần!" Anh lạnh giọng thúc giục.
Ở đây là thành phố C, thế lực lớn nhất thành phố C đúng là nhà họ Trần!
Xe nhanh chóng chạy một mạch tới nhà họ Trần, mà chuyện khiến bọn Nguyễn Chi Vũ thấy ngoài ý muốn, chính là không ngờ ngoài cửa nhà họ Trần lại xuất hiện một đống phóng viên chen người chật kín.
Trần Võ Quyền đang bị đám phóng viên truy hỏi, như bị phiền lắm, ông ta gắt lên: "Trần Tử Huyên không phải con gái tôi! Chuyện mất mặt đó của nó không liên quan gì tới tôi!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!