Diện tích của công xưởng bỏ hoang này là hơn một ngàn mét vuông, chỗ xe lớn có đặt máy móc hạng nặng bị bỏ hoang, có ba kho hàng lớn, hai phòng kiểm tra chất lượng, một phòng làm việc, cửa sổ ở bốn phía vách tường đã đổ nát bẩn thỉu, có vẻ đã bị bỏ hoang rất lâu.
Lưu Oánh Oánh và năm tên bắt cóc ở ngay tại bên kia xe lớn, nhưng Nguyễn Chi Vũ không tìm thấy Trần Tử Huyên, anh không thấy!
Anh cố bình tĩnh nhẹ bước chân đi đến chỗ mờ tối bên trong công xưởng, lục soát khắp các phòng...
Đột nhiên chóp mũi ngửi thấy mùi máu, Nguyễn Chi Vũ dừng chân, đôi mắt anh co rút nhìn về một gian phòng nhỏ ở phía trước bên tay phải.
Nắm chặt súng trên tay, cơ thể tựa vào vách tường bước nhanh đến gần, cánh cửa gỗ cũ kỹ màu đỏ trước mắt không có khóa, anh giơ tay trái ra nhẹ nhàng đẩy một cái, ánh mắt sắc bén xem xét bên trong.
Ngoài cửa sổ là ánh trăng yếu ớt chiếu vào, mơ hồ có thể nhìn thấy...
Một giây kế tiếp, đôi mắt anh lập tức trợn to, cũng không nhịn được nữa đã trực tiếp vọt vào.
Bên trong phòng làm việc xốc xếch cũ kỹ này có một vũng máu ở cái bàn gỗ dài, máu màu đỏ nhạt dọc theo chân bàn chảy xuống sàn nhà, máu tươi trộn lẫn với bùn đất nhìn thấy mà giật mình.
Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ u ám khó coi, anh mím chặt môi, tay phải giơ súng lên, vội kêu nhỏ: "Trần..."
Nhưng mà ánh mắt anh chợt ngẩn ra, chú ý tới sự bất thường.
Anh không thể tùy tiện nổ súng, trước khi chưa tìm được Trần Tử Huyên, anh không thể làm kinh động đám bắt cóc này, phải bảo đảm an toàn cho cô.
Anh muốn cô bình yên vô sự.
Căn phòng này mơ hồ vang lên một ít âm thanh thống khổ hổn hển, rất nhỏ.
Nguyễn Chi Vũ cảnh giác đi tới phía sau bàn làm việc, vẻ mặt thoáng chốc kinh ngạc, ánh mắt có điều suy nghĩ sâu xa nhìn Chu Thông hôn mê ngã dưới đất...
Chu Thông là chủ mưu bắt cóc, anh ta sao lại hôn mê ở chỗ này?
Nguyễn Chi Vũ ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm ở chóp mũi, tâm trạng không cách nào kiềm chế được mà cáu kỉnh, anh chợt ngồi xổm xuống lôi Chu Thông dậy.
"Cô ấy ở đâu?" Nguyễn Chi Vũ hận không thể nổ một phát súng vào anh ta.
Chu Thông bị anh lôi mạnh dậy, đầu óc mơ hồ, sắc mặt tái nhợt không ngừng thở hào hển, mở mắt ra nhìn Nguyễn Chi Vũ với khuôn mặt hung ác khó coi trước mặt, nhưng anh ta đã không còn hơi sức chạy thoát.
Nguyễn Chi Vũ vô cùng không kiên nhẫn, tay phải dùng sức đè lên vết thương sau ót anh ta, áp cả khuôn mặt anh ta lên bàn.
"Trần Tử Huyên ở đâu!"
Vết thương bị anh đè chặt, lần này đau đến nổi Chu Thông phải rên nhẹ, run rẩy nói: "Tao, tạo không biết..."
"Anh Nguyễn, cô Lựu đang ở chỗ xe lớn bên kia..." Mà lúc này những hộ vệ cùng lẻn vào phát hiện Nguyễn Chi Vũ ở bên này đã lập tức vít vào, nói giọng gấp gáp.
"Anh Nguyễn, bây giờ chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này, chúng tôi phát hiện trong công xưởng bỏ hoang này giấu rất nhiều."
"Nguyễn Chi Vũ, tao đã chuẩn bị một đống thuốc nổ cho mày!"
Hộ vệ còn chưa nói hết câu, Chu Thông đã đột nhiên điên cuồng cười to.
Rằng anh ta đầy máu, căm ghét rống to: "Nguyễn Chi Vũ, mày hại chết cha tao, tao muốn mày nợ máu trả bằng máu!"
"... Mày có quyền lực tạo không đối phó được mày, nhưng hôm nay tao muốn mày lấy mạng đổi mạng!"
Nguyễn Chi Vũ nghe đến đây, sắc mặt cũng ngạc nhiên hoảng sợ.
Chu Thông dùng hết khí lực cuối cùng móc điều khien từ xa ở trong túi ra, ánh đèn đỏ không ngừng lóe lên, ngón tay hung ác đè ấn xuống.
Sắc mặt Nguyễn Chi Vũ lạnh lùng, anh giơ tay trái ra định đoạt lấy hộp điều khiển từ xa trên tay anh ta, hộ vệ cũng lập tức xông lên phía trước giúp anh áp chế anh ta.
Hộp điều khiển từ xa rơi ra khỏi tay Chu Thông, anh nhấc chân lên đạp một cái.
Một kho hàng ở hướng bắc vang lên tiếng nổ ầm thật lớn!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!