Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Lúc này... Sắc mặt cô phức tạp quay sang nhìn anh, ta phải Nguyễn Chi Vũ đang cầm hai chiếc hộp, tay trái còn cầm một quyển sách. Anh muốn làm gì vậy chứ? 

"Ăn những thứ này đi." 

Nguyễn Chi Vũ mang hộp đồ ăn tới rồi mở ra trực tiếp để xuống trước mặt cô, nghe giọng giống như đang ra lệnh cho cô ăn vậy. 

"Không cần." 

Trần Tử Huyên phụng phịu, cũng không biết bỗng nhiên sinh sự hờn dỗi gì. Cô ôm hộp cơm của bệnh viện, gặp mấy miếng trứng gà và gan lợn mà cô ghét nhất rồi nhanh chóng dồn hết chúng vào miệng. 

Lúc này bọn họ đang ở một sảnh nhỏ trước phòng bệnh, ở đây có một bộ bàn ghế gỗ và khay trà thủy tinh đơn giản, Nguyễn Chi Vũ mang hộp cơm tới đặt trên bàn trà, hương thơm từ đó tỏa ra ngào ngạt. 

"Cô Trần, không phải vừa rồi cô ăn không hợp đồ ăn của bệnh viện chúng tôi sao? Canh gà hầm củ mài này rất phù hợp với người bệnh như cô đó, không dầu mỡ cũng không có mùi thuốc Đông y. Hơn nữa canh gà của nhà hàng này rất nổi tiếng đó.." Cô y tá mở miệng khuyên nhủ một câu. 

Trần Tử Huyên ngửi thấy mùi hương ngào ngạt này liền biết đó chính là món canh mà cô thích nhất, ngay lập tức sắc mặt càng trở nên khó coi hơn. 

Cô không biết gã đàn ông này rốt cuộc đang có âm mưu gì. Có bao giờ anh tốt bụng như vậy đâu! Lỡ như là có độc thì sao? 

Trần Tử Huyên có chút ngây thơ nghĩ. 

"Tôi ăn cái này được rồi." 

Sắc mặt cô đen lại, gắp miếng trứng gà lớn nhất trong hộp cơm nhét vào miệng nhai rồi và như mình đang ăn rất ngon miệng. 

Nguyễn Chi Vũ trầm mặc không nói gì thêm, anh ngồi phía đối diện dùng ánh mắt sâu xa nhìn cô. 

Đáy lòng Trần Tử Huyên vốn đã ghét anh rồi, giờ bị anh nhìn chằm chằm như vậy quả thực đến ăn cũng không nuốt nổi nữa. 

Sau bữa ăn tối cô bò lại trên giường an phận làm một bệnh nhân. 

Cô giữ sắc mặt không đổi, thản nhiên nhìn lên chiếc tivi gắn tường buồn chán xem phim truyền hình, thỉnh thoảng lại len lén liếc sang bên kia một cái, vậy mà anh còn chưa đi sao? 

Bầu không khí trong phòng bệnh nhanh chóng trở nên kỳ dị... 

Anh và cô ở cùng một không gian nhưng không ai nói với ai câu nào, cô yên lặng xem tivi còn anh cũng chăm chú đọc sách. 

Con người Trần Tử Huyên mở to: "Anh đang đọc truyện cổ tích hả?" 

Nguyễn Chi Vũ ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt hai người nhanh chóng chạm vào nhau. 

Biểu cảm của Trần Tử Huyên bỗng trở nên phức tạp. Cô lập tức nằm lại trên giường, quay lưng về phía anh. 

Lúc này Nguyễn Chi Vũ đang cầm quyển sách đó đi gần về phía cô, anh đứng ở bên cạnh giường bệnh, gương mặt lạnh lùng đẹp trai, hơi nhăn trán lại như đang phân vân điều gì. 

"Cô có muốn nghe chuyện cổ tích không?" Anh trầm giọng mở miệng, lộ ra vẻ không được tự nhiên. 

Trần Tử Huyên còn cho là mình nghe nhầm, sau đó anh ngồi bên cạnh giường bệnh đọc từng chữ của cuốn truyện cổ tích công chúa Bạch Tuyết, câu chuyện cổ tích về tình yêu lãng 

mạn tới vậy nhưng sau khi kết hợp với chất giọng lạnh lùng của anh lại mang đến một vẻ không phù hợp chút nào. 

Nhưng Trần Tử Huyên nghe ra anh quả thực rất chuyên tâm, cũng thấy anh có chút không được tự nhiên. 

"Đọc cái chuyện này làm gì chứ? Tôi không thích chuyện cổ tích đầu" Cô đưa lưng về phía anh, âm thầm phỉ nhổ một câu nhưng thâm tâm vẫn cảm giác được một loại cảm xúc kỳ quái đang tuôn trào trong lồng ngực. 

Khi anh đọc đến đoạn công chúa Bạch Tuyết cắn vào quả táo độc, con người thâm trầm của Nguyễn Chi Vũ hơi sáng lên, giống như anh quả thực có chút giật mình. 

Biểu cảm ngạc nhiên đơn thuần ấy không phải là biểu cảm có thể xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của anh. 

Đúng là hiện tại Nguyễn Chi Vũ có chút giật mình. 

"Hóa ra thật sự có tác dụng như vậy." Anh lầm bầm, nội tâm khẽ kích động. 

Cô gái nằm trên giường bệnh đang nặng nề chìm vào giấc ngủ, Nguyễn Chi Vũ Củi xuống liếc mắt nhìn cuốn truyện cổ tích mình đang cầm trên tay. 

Lúc trước anh ở bệnh viện cũng gặp phải một đôi tình nhân, người con gái bị bệnh đó cũng đang làm nũng bạn trai phải kể chuyện cổ tích cho mình để cô ta có thể dễ dàng chìm vào giấc ngủ. Lúc đó anh đã cảm thấy đó là một cách cực kỳ ấu trĩ, không khoa học chút nào 

Thế nhưng chẳng hiểu làm sao anh lại mua cuốn truyện cổ tích này tới đây. 

Đột nhiên ngoài cửa phòng truyền đến một tiếng cười khẽ. 

Nguyễn Chi Vũ ngẩng đầu nhìn lại, nhanh chóng trở lại sắc mặt lạnh lùng thường ngày. Cô y tá đứng ngoài cửa thầm kinh ngạc, vội vã đi vào dọn Đông dọn Tây rồi lập tức đi ra ngoài 

ngay. 

Bác sĩ y tá nơi này đều biết đây là phòng bệnh của cậu Nguyễn và vợ ở thành phố A tới, chỉ là cũng chưa từng nghe nói cậu chủ này lại có thể âm thầm đáng sợ tới vậy. 

Nhìn dáng vẻ giật mình vừa rồi của anh đúng là cũng có chút đáng yêu. Chỉ tiếc là cô Trần đang ngủ nên cũng không thể thấy được biểu cảm đó. 

Trần Tử Huyên ngủ rất sâu, cô mơ thấy công chúa Bạch Tuyết trong truyện mà Nguyễn Chi Vũ vừa kể, mụ phù thuỷ Trương Tiểu Vi độc ác đang ép cô ăn một quả táo độc. 

Cô nhanh chóng cướp lấy quả táo nhanh tay bóc nó thành nhiều mảnh: "Tôi ăn cái em gái nhà bà ấy!" Cô cảm thấy đặc biệt tức giận nhanh chóng quay về phía Trương Tiểu Vi rồi đạp cho cô ta một cái. 

Đột nhiên cảnh trong mơ nhanh chóng thay đổi, cô đứng trên một cây cầu bằng đá vô cùng 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!