Kỳ Phương Nhan thấy không thể như thế này mãi được, anh ta lê từng bước nặng nề về phía Lisa.
“Hai người đi chỗ khác giải quyết đi, ồn ào chết đi được!” Lăng Quốc Thiên phầy tay chán ghét
-
Chỉ chờ Kỳ PHương Nhan di chuyển ra khỏi chỗ ẩn nấp, Lisa lao tới tóm tại anh ta lôi anh ta ra ngoài.
Cả tầng thượng của US là nơi đặt các phòng làm việc của các cán bộ cao cấp của tập đoàn hôm đó được chứng kiến một màn kịch có lẽ sẽ làm mọi người càng có phần khiếp sợ Lisa.
Suốt hành lang của tầng thượng hình ảnh Lisa một tay véo tai người đàn ông có gương mặt đẹp tới kinh diễm, lôi anh ta đi dọc hành lang. Còn người đàn ông kia ngoài việc la oai oái vì đau thì không thể làm được gì khác. Mặc dù tay đang véo tai người khác nhưng việc đó không hề ảnh hưởng tới thần thái và bước đi uyển chuyển như trên sàn catwalk của Lisa.
“Em bỏ anh ra trước đã, có gì từ từ nói chuyện” Kỳ Phương Nhan vừa đau vừa mỏi van vi.
“Đừng hòng! Hôm nay anh phải nói cho rõ ràng với em” Vẫn còn ý thức được là đang ở văn phòng nên Lisa giảm âm lượng hết mức có thể giọng nói tuy nhỏ nhưng hết sức rõ ràng.
“Được anh sẽ nói rõ ràng với em, nhưng bỏ anh ra đã” Kỳ PHương Nhan vẫn chưa bỏ cuộc, năn nỉ Lisa.
“Muốn đỡ đau thì anh im miệng lại” Lisa nghiến răng xoay tay tăng lực véo tại Kỳ Phương Nhan. Bấm thang máy. Thang máy vừa ting một cái cô liền tống anh vào bên trong. Ấn nút tầng hầm nơi để xe của cô thẳng tiến.
“Em đưa anh đi đâu? Bình tĩnh, đừng có ý nghĩ giết người diệt khẩu đấy. Ở đây có rất nhiều camera đã quay lại được cảnh em bắt cóc anh. Nếu anh có mệnh hệ gì thì em cũng không thoát được đầu” Kỳ Phương Nhan rùng mình nghĩ tới viễn cảnh, Lisa cầm roi da tra tấn anh ta cho tới chết.
Mình còn trẻ thế này mà bị giết chết thì thật là uổng phí cuộc đời còn biết bao hoa thơm và mỹ nữ. Kỳ Phương Nhan cảm thán trong lòng, cảm thấy không đành chút nào. Mặc dù anh ta đã từng đọc được ở đâu đó một câu đại ý rằng được chết dưới tay của người đẹp thì có gì không đáng. Nhưng với anh ta, điều đáng nhất là được sống trong vòng tay của người đẹp chứ chết rồi thì còn nói chuyện gì? Ý nghĩ đó làm cho anh ta thêm sầu não. Gương mặt càng trở nên đáng thương.
“Anh thôi ngay mấy ý nghĩ quái gở trong đầu anh đi. Xem ít phim viễn tưởng thôi.” Giọng nói lạnh tanh của Lisa vang lên.
Đặng Việt và Lăng Quốc Thiên nhìn nhau thở phào. Không gian phòng làm việc của Lăng Quốc Thiên yên tĩnh trở lại sau khi hai con người kia đi ra.
“Xem ra lần về nước này của Kỳ Phương Nhan thật sự không được bình yên rồi.” Đặng Việt lắc đầu cười khổ, tội nghiệp thay cho Kỳ Phương Nhan.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!