Trương Vân Sơn, Hàn Thu Nguyệt ngồi đối diện với Lăng Duệ, Trịnh Dục Tú. Lăng Quốc Thiên ngồi trên xe lăn cạnh bọn họ, tai nạn xe làm anh bị bỏng một bên mặt từ đó anh luôn đeo mặt nạ
không rời. Chân cũng không thể đi lại được phải ngồi xe lăn. Tất cả mọi sinh hoạt dựa vào đôi tay.
Trương Vân Sơn lo lắng nhìn một lượt ba người bọn họ xem thái độ. Ông ta vừa nói với họ về việc để Trịnh Tú Anh kết hôn với Lăng Quốc Thiên thay cho Trịnh Tú Linh.
“Ông bà cũng biết, Tú Linh nhà tôi từ nhỏ đã không được khỏe mạnh, chỉ sợ không chăm sóc tốt được cho Quốc Thiên, chi bằng để Tú Anh về đây chăm sóc cho cậu ấy, từ nhỏ Tú Anh đã khéo léo lại khỏe mạnh, nhanh nhẹn, tôi tin con bé sẽ chăm sóc tốt cho Quốc Thiên.” - Hàn Thu Nguyệt rụt rè.
Vẻ mặt Lăng Duệ và Trịnh Dục Tú hết sức khó coi. Ở Ninh Thành này ai mà không biết bê bối của Tú Anh trước đây. Xem ra nhà họ Trương quá coi thường tăng gia rồi.Vừa muốn liên hôn để tăng sức mạnh lại vừa muốn gả đi đứa con gái tiếng xấu mù trời, họ coi Lăng gia là bãi rác hay sao. Mặc dù cả ông Lăng và bà Lăng đều là những người có lối suy nghĩ phóng khoáng không hẹp hòi những chuyện nam nữ chơi bời nhưng dù sao họ cũng là gia đình có tiếng tăm trong xã hội. Mặc dù liên hôn lúc này có lợi ích rất lớn đối với cả Lăng gia và Trương gia. Nhưng con trai họ, ngời ngời như vậy sao lại có thể để Trương gia muốn làm gì thì làm.
Trịnh Dục Tú siết chặt nắm tay định nói cho ra lẽ. Lăng Duệ Phản ứng lanh lẹ giữ tay Trịnh Dục Tú khẽ vỗ vỗ, lắc đầu ra hiệu là bình tĩnh lại.
“Nhưng...” - Trịnh Dục Tú muốn nói gì đó, lời ra đến miệng lại cố gắng nuốt vào, Thiếu chút nữa bà quên mất con trai đang là người tàn phế.Vì thế mà mặt bà mới như uống phải giấm chua.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!