“Tiền? Con điếm đừng hòng lừa ông mày!” Chu Tài giảng cho Trương Tú Linh một cái tát như trời giáng.
“Tao sẽ cho mày sống không bằng chết, thằng Đặng Triều đã đi tù, xem ai còn có thể cứu được mày”
Chu Tài nhếch mép cười nham hiểm, hắn nhanh chóng lột quần áo của Trương Tú Linh ra, trên người cô ta không còn mảnh vải che thân, CÓ ro dưới nền đất. Sau đó hắn cởi quần áo hắn, Trương Tú Linh rùng mình. Trên khắp người hắn chằng chịt những vết sẹo loang lổ, nhìn hắn không khác gì một con quái vật.
Trương Tú Linh tỉnh dậy, cô ta đã bị Chu Tài hãm hiếp cho tới lúc ngất đi. Trước khi cô ta ngất đi , hắn đã cởi trói cho cô ta để dễ hành động.
Trương Tú Linh lê lết dưới nền đất nhặt nhạnh mớ quần áo đã bị xé rách của mình khó khăn lắm mới mặc được vào người. Cô ta bất lực nhìn cánh cửa đã bị khóa trái từ bên ngoài.Với sức lực của cô ta hiện tại, không thể nào mở được cửa để trốn ra.
Trương Tú Anh lo sợ, lần tìm điện thoại trong túi xách cô ta thở phào vì điện thoại vẫn còn nguyên, pin cũng vẫn còn.Vừa lúc đó cánh cửa sắt
rỉ sét cũng mở ra, Chu Tài bước vào. Hắn Tiến tới chỗ Trương Tú Linh, tóm cô ta đứng thẳng lên như tóm một đống bùn nhão.
“Mày đừng nghĩ tới chuyện trả thù tao hay báo cảnh sát, tao bây giờ đã là người đã chết. Nếu mày hé nửa lời, tao sẽ khai hết những chuyện trước đây, tao với mày sẽ vào tù cùng nhau cho vui. Nhớ đấy” Chu Tài rít qua kẽ răng.
“Xin... xin tha cho tôi” Trương Tú Linh lập cập. Trong đầu cô ta vẫn còn ám ảnh những hình ảnh đêm qua. Hắn hành hạ cô ta ở mọi tư thế khiến cô ta vừa nhục nhã vừa sợ hãi.
“Muốn tha à? Cũng được, từ nay, lúc nào tạo gọi mày phải có mặt phục vụ tao. Nếu không tốt cả những thứ này sẽ lên báo hết. Rõ chưa?” Chu Tài đưa chiếc điện thoại ra trước mặt Trương Tú Linh, trong đó là đoạn phim ghi lại toàn bộ những cảnh đêm qua.
“Muốn xem không? Muốn xem đêm qua mày hèn hạ thế nào không?Về nhà từ từ xem, tao đã gửi vào điện thoại của mày một bản rồi đó.”
Trương Tú Linh lập cập mở điện thoại của mình lên, nhìn tin nhắn đến còn đang nhấp nháy trên màn hình, trong lòng cô ta hoảng loạn. Chu Tài nói xong bèn rời đi. Để mặc Trương Tú Linh lập cập ngã quy trên nền đất.
Trước khi đi hắn không quên lấy hết tiền trong túi xách của Trương Tú Linh. Cuộc đời Trương Tú Linh từ nay chính thức bước sang một trang mới. Sống không bằng chết.
Giáp Tết không khí lễ hội tại Ninh Thành càng thêm nhộn nhịp, khắp đường phố đều trang trí đèn hoa rực rỡ chuẩn bị đón năm mới.Vết thương trên tay của Lăng Quốc Thiên cũng đã sắp lành.
Trên bàn ăn, bày biện mấy món ăn đơn giản, sau khi sống chung Trương Tú Anh mới phát hiện ra cô và Lăng quốc Thiên có rất nhiều sở thích giống nhau. Để tiện cho việc đi làm nên hai người quyết định sống tại căn hộ cao cấp gần công ty của Lăng quốc Thiên.
“Vợ ơi!” Lăng quốc Thiên há miệng. Từ ngày tay anh bị thương, anh vẫn luôn nũng có như vậy, ban đầu chính cô là người tình nguyện đút cơm cho anh. Nhưng sau này có nghi ngờ rằng anh được chiều sinh quen, lẽ ra tay anh lúc này cũng cử động bình thường được rồi chứ. Tuy thế nhưng cô vẫn rất tình nguyện đút cơm cho anh. Hai người sống trong không gian riêng tư nên luôn tận dụng mọi khoảnh khắc ngọt ngào.
Trương Tú Anh đút cho anh một miếng cơm lại tự đút cho mình một miếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!