Trương Tú Anh bị ném mạnh lên chiếc giường mềm mại, xung quanh bao phủ trong bóng tối. Toàn thân cô đau đớn, các khớp xương như muốn nứt ra. Cơ thể cô nóng ran, ngứa ngáy vặn vẹo không ngừng, như có hàng trăm ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể cô. Chút ý thức lờ mờ còn sót cô thấy tiếng của 2 người đàn ông đang trao đổi to nhỏ
“Con hàng này ngon thật, tao sắp không nhịn được rồi” gã đàn ông vừa cất giọng khàn khàn vừa vuốt đôi chân thon dài, láng mịn hở ra ngoài lớp váy của cô, khiến thân hình cô càng thêm vặn vẹo.
“Mày nhịn đi, mày có biết con hàng này giá bao nhiêu không? Mày mà đụng vào nó thì đại ca sẽ cho mày ăn đạn đó, đi thôi! Trong bar có mấy em ngon lắm để tao kiếm cho mày một em giải sầu”. - gã đàn ông còn lại vừa nói vừa kéo tay đồng bọn rời đi.
Tú Anh không nhịn được cảm giác khô nóng trong người, cái vuốt nhẹ của gã đàn ông khi nãy khiến chút lý trí còn lại của cô cảnh báo sự nguy hiểm nhưng cơ thể cô lại hưởng ứng hành động của gã, càng khát khao nhiều hơn. Cô lờ mờ nhận ra chuyện gì đang xảy ra với mình, cô cố gắng tỉnh táo nhưng càng ngày cơ thể và càng không nghe theo sự điều khiển của cô, bộ váy trên người thật vướng víu Tú Anh bắt đầu khua tay múa chân muốn cởi phắt chiếc váy trên người, tìm sự thoải mái cho bản thân. Cơ thể nhỏ bé chìm nghỉm trong chiếc giường êm ái rộng lớn.